Mục lục
Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đừng la nữa."

Hạo Thiên Đại Đế quát một tiếng.

Một giây kế tiếp.

Thiên Hà lão tổ đầu bù mặt dơ bẩn, tức giận phát xung quanh, chợt xoay người lại, tầm nhìn bất chợt dừng lại trên người Hạo Thiên Đại Đế, đôi mắt sâu lắng và nhìn xa xăm, tang thương và thê lương hiện trong con ngươi, có sự tức giận cuồn cuộn như nước cuốn, giống như có thể đốt sạch khoảng trời này.

"Là ngươi cắt ngang việc ta trùng kích cảnh giới?"

Thiên Hà lão tổ nghiến răng nặn ra từng từ một những lời này, ông ta dĩ nhiên nhận ra Hạo Thiên, lại không nói Hạo Thiên đã không còn là Thiên Đế, mà cho dù có là Thiên Đế thì như thế nào? 

Dám cắt ngang việc ông ta trùng kích cảnh giới, thì ông ta cũng dám tỏ thái độ này đối với Hạo Thiên.

"Không sai, là ta." 

Hạo Thiên nói: "Đã là lúc nào rồi, mà ngươi..."

Ông ta nói còn chưa hết câu, Thiên Hà lão tổ chợt quát lên: "Ta muốn giết ngươi."

Tiếng nói vang lên, thần niệm ông ta động một cái, một trảm thiên đao pháp bảo thiên thánh cấp sáu hiện ra bên cạnh ông ta, sau đó tiến hành mạnh mẽ tiên pháp, xung quanh bàn tay khô gầy như que củi quanh quẩn một vòng phù văn giăng đầy ánh sáng vàng, sau đó đột nhiên đánh một chưởng vào trên chuôi đao trảm thiên đao.

Viu.

Trảm thiên đao vang lên một tiếng huýt sáo lớn phá vỡ hư không, đem hư không tách ra, mang theo sức mạnh xuyên thủng trời đất, bay nhanh về phái Hạo Thiên Đại Đế.

"Ngươi điên rồi."

Hạo Thiên Đại Đế tức giận mắng một tiếng, trong lúc thân thể nhanh chóng bất ngờ lui về phía sau, đem Vòng Kim Cang đẩy ra.

Chỉ thấy kia Vòng Kim Cang hiện lên hư không, đột nhiên trở nên lớn hơn, ánh sáng lung linh tuyệt đẹp, vô cùng chói mắt và rực rỡ.

Một giây kế tiếp.

Trảm thiên đao phóng về phía trong vòng tròn đâu Vòng Kim Cang, trong nháy mắt biến mất không còn nhìn thấy bóng dáng.

"Ha ha."

Hạo Thiên cười to, đem Vòng Kim Cang thu hồi về cổ tay, không nhịn được mà đắc chí nói: "Vòng Kim Cang của Thái thượng đúng thật là dễ dùng, trừ không thu nổi pháp bảo ở cấp bậc cao, còn pháp bảo cấp bậc thấp thì đúng là thấy một món thì thu một món a."

"A..."

Thiên Hà lão tổ tức đến mức muốn bể phổi: "Vong Kim Cang của Thái thượng tại sao lại ở trong tay ngươi?"

Ông ta là không ngờ việc Hạo Thiên có Vòng Kim Cang, lúc này mới thấy sai lầm để bị lấy mất trảm thiên đao, nếu mà biết trong tay Hạo Thiên Vòng Kim Cang thì không cần lấy pháp bảo ra đối phó với ông ta.

Hạo Thiên nói: "Lúc đối phó với Chuông Đông Hoàng của Thái Nhất, ta mượn đệ tử của Độ Ách Chân Nhân, lúc đánh bại Nam Chiêm Bộ Châu, mọi người đều hoảng hốt mà chạy, Độ Ách chân nhân cũng không kịp bảo ta phải trả lại, nên vẫn ở chỗ ta."

Thiên Hà lão tổ chế nhạo: "Các ngươi thật là quá vô dụng, với tài nguyên của Tam Đại Bộ Châu, lực lượng vạn thiên binh cùng với các cao thủ thánh nhân, lại vẫn thua bởi một Thái Nhất tái thế, còn mặt mũi nào mà tới nhờ bần đạo giúp đỡ. Các ngươi thật là quá đáng xấu hổ mà, bần đạo cũng cảm thấy xấu hổ thay các người."

Mặc dù ông ta đang bế quan đánh vào cảnh giới, nhưng Thái Bạch Kim Tinh cũng đã tới mấy chục lần, mỗi một câu nói nói cùng đồ đệ của ông ta, ông ta cũng có thể hiểu rõ, cho nên cũng đã biết về chuyện đầu thai kiếp khác của Thái Nhất.

"Ngươi..."

Khuôn mặt già nua của Hạo Thiên đỏ rần lên vì bị đả kích.

"Ngươi cái gì mà ngươi, cắt ngang bần đạo đánh vào cảnh giới cũng thôi đi, còn lấy đi trảm thiên đao của bần đạo, nhanh chóng đem trảm thiên đao trả cho bần đạo, nếu không đừng trách bần đạo không khách khí." Thiên Hà lão tổ tức giận nói.

Hạo Thiên nói: "Chỉ cần ngươi giúp chúng ta đối phó với Thái Nhất, ta liền đem trảm thiên đao trả cho ngươi. Nếu như không giúp, ta sẽ không trả."

"Ơ hay."

Thiên Hà lão tổ tức khắc liền bực dọc: "Còn dám uy hiếp bần đạo, vậy chớ trách bần đạo không khách khí."

Tiếng nói vừa dứt, Thiên Hà lão tổ động thần niệm một cái, ngân hà ùng ục phun lên, hóa thành chín con rồng nước, nhào tới phái Hạo Thiên Đại Đế.

Con rồng nước này không phải là pháp bảo thần binh, Vòng Kim Cang chỉ thu pháp bảo thần binh, cho nên không thu nổi rồng nước, Hạo Thiên liền dùng vòng Kim Cang đi đánh với rồng nước, cũng sử dụng Hạo Thiên kiếm đi đánh nhau với rồng nước.

Nhưng tu vi của Thiên Hà quá cao.

Đại đạo cảnh lục trọng, Hạo Thiên chỉ có đại đạo cảnh tam trọng, ở trước mặt cao thủ kinh khủng như vậy, cho dù là Hạo Thiên có dùng Vòng Kim Cang đi đánh rồng nước, cũng không cách nào va vào làm rồng nước bị nổ tung, chỉ nhiều hơn hai cái ngọ ngoạy, Hạo Thiên liền bị rồng nước cuốn lấy người ông ta.

"Thiên Hà Lão Tổ, ngươi muốn làm gì? Mau buông ta ra, ngươi mau buông ta ra."

Hạo Thiên Đại Đế luống cuống, với sức mạnh của Thiên Hà, muốn giết ông ta là chuyện tương đối dễ dàng, bởi vì Thiên Hà lão tổ đã ở đại đạo cảnh lục đại viên mãn, đang chuẩn bị tiến đến đại đạo cảnh thất, so sánh hai này để nói một cách chính xác thì lợi hại hơn một chút, chính xác nói cũng không cần đại lộ cảnh lục trọng đại viên mãn.

"Hừ." 

Thiên Hà lão tổ tức giận nói: "Một năm, tối đa chỉ có một năm, bần đạo liền có thể đánh vào cảnh giới, thành công bước vào đại đạo cảnh thất trọng, kết quả bị ngươi cắt ngang, thời gian ngàn năm của bần đạo hoàn toàn uổng phí, ngươi nói bần đạo có thể tha cho ngươi sao?"

"Hôm nay nếu không để cho ta lột da ngươi, bần đạo cũng thật sự phải xin lỗi thời gian ba ngàn năm."

Tiếng nói vừa dứt, ông ta thuận tay túm lấy, Ngân hà liền hóa thành một cái roi, quất vào trên nguời Hạo Thiên Đại Đế.

"A."

Hạo Thiên Đại Đế phát ra một tiếng hét thảm, tức miệng mắng to: "Thiên hà đạo sĩ, ta đã cứu ngươi, chớ không biết điều, nếu không phải ta cắt ngang lúc ngươi đánh vào cảnh giới, qua một năm nữa, Thái Nhất đánh đến nơi này, ngươi chết cũng không biết chết như thế nào đâu."

Ba.

Lại là một roi rút ra đánh trên người ông ta.

"Bần đạo phải sợ anh ta đầu thai chuyển kiếp Thái Nhất sao, chớ kiếm cớ vì ngươi cắt ngang bần đạo đánh vào cảnh giới."

Thiên Hà lão tổ vừa nói, ba ba, lại là tiếng mấy roi đánh lên trên người Hạo Thiên, Hạo Thiên oa oa kêu lên, sau khi trừng trị một trận, Thiên Hà lão tổ mới trút hết lửa giận đem Hạo Thiên thả ra.

Dù sao cũng là đệ tử của Hồng Quân, thu thập một chút là được, đánh chết cũng phải là chuyện dễ dàng giải thích với Hồng Quân.

"Đánh ta chín mươi chín roi, thoải mái đi, nguyện ý giúp ta cùng nhau đối phó với lão tặc Thái Nhất chứ?" Hạo Thiên giận dữ hỏi.

Thiên Hà lão tổ nói: "Qua hai ngày nữa rồi nói sau, bần đạo bị ngươi làm hại cắt ngang đánh vào cảnh giới nên bị ít nội thương, phải tu dưỡng tu dưỡng."

Dứt lời, ông ta phất tay áo một cái, đem Hạo Thiên quất bay.

Mà lúc này, người từ Nam Chiêm Bộ Châu trốn về, dường như đều nhị trọng thiên, tứ đại thiên sư thống kê danh sách cuối, báo cho Ngọc Đế.

"Trong Tứ Ngự Ngũ Lão, trừ Câu Trần Đại Đế, Đông Phương Thanh Đế, Tây Phương Bạch Đế chưa có trở về, còn lại đều đã trở về, hai vị cao đồ của Thái Thượng Đạo Tổ cũng đã trở lại, trong hàng đệ tử của Nguyên Thủy thiên tôn, trừ bốn vị Ngọc Đỉnh Chân Nhân, Hoàng Long Chân Nhân, đạo hạnh Thiên tôn, Thanh Hư Chân Quân chưa có trở về, còn lại cũng đều đã trở về."

"Mà tướng lĩnh của Thiên Đình tổn thất vô cùng nặng nề. Lý Thiên Vương, Cự Linh Thần, Xích Cước Đại Tiên, Tứ Đại Thiên Vương, Dương Tiễn... cũng chưa có trở về. Theo người thấy tận mặt báo lại, Dương Tiễn cùng Ngọc Đỉnh Chân Nhân bị Diệp Thiên dùng Chuông Đông Hoàng đánh vỡ, Cự Linh Thần và Xích Cước Đại Tiên cũng bị Diệp Thiên giết chết, còn lại tạm thời không biết sống chết ra sao."

"Tóm lại, thương vong lần này là vô cùng nghiêm trọng."

Danh sách được công bố ra, bên trong Lăng Tiêu Bảo Điện im lặng như tờ.

Ngọc Đế không kiềm nổi, lệ rơi lã chã.

"Là trẫm hại bọn họ, là trẫm hại bọn họ rồi."

Mà lúc này, đệ tử của Nguyên Thủy Thái Thượng, cũng đi tới Tam Thập Tứ Trọng Thiên, đem tình huống thương vong báo cho Nguyên Thủy Thái Thượng biết.

Nguyên Thủy Thiên Tôn nghe xong sắc mặt đen như gỗ than.

"Đều chết hết sao?"

Quảng Thành Tử nói: "Có người thấy Ngọc Đỉnh sư đệ và Dương Tiễn bị Thái Nhất đánh bị thương, đạo Hành sư đệ bị Atula giết chết, hai vị sư đệ là Hoàng Long và Thanh Hư tạm thời không biết sống chết ra sao"

"Ha ha ha."

Giáo chủ Thông Thiên đi ra Bích Du cung cười to liên tục, nhìn có chút hả hê nói: "Nguyên Thủy à Nguyên Thủy, có phải không ngờ ngươi cũng có hôm nay không? Mười hai vị Kim Tiên chỉ còn lại tám vị, có phải trong lòng đặc biệt khó chịu không? Nếu như khó chịu quá liền khóc lên đi, ta sẽ không cười nhạo ngươi đâu."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK