Mục lục
Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cái này, cái này, cái này...” Cả triều văn võ, lập tức không biết làm sao.

Toàn bộ Tử Vi Tinh có duy nhất một Thái Ất Kim Tiên chính là Mục Toàn Cơ.

Mà Mục Toàn Cơ thì vẫn còn ở trên thiên lộ trông coi. Có thể nói, cao thủ trên cơ bản đều đi thiên lộ trấn thủ hết rồi, toàn bộ Tử Vi Tinh này người lợi hại nhất cũng chỉ có Quốc trượng gia mà thôi.

Cho dù là cao thủ dân gian thì cũng đều bị phái đi trấn thủ thiên lộ.

Dù sao việc quan hệ đến sinh tử tồn vong của Tử Vi Tinh, có ngoài hành tinh vực đại quân xâm lấn, làm cùng chung mối thù đi chống đỡ ngoại địch.

Huống chi Bảo Bảo làm rất tốt việc giám quốc, ngàn năm qua thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ được cai trị đến quốc thái dân an, không có bất kỳ cái gì phản loạn cùng binh loạn, bách tính là an cư lạc nghiệp, khắp nơi đều là cảnh tượng phồn hoa náo nhiệt.

Cho nên, tu sĩ trong thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ, cũng là cảm ơn Bảo Bảo. Nếu không phải Bảo Bảo trước kia áp dụng phương pháp làm lắng xuống dư nghiệt phản loạn. Như vậy đến bây giờ dư nghiệt còn không thể chế ngự, thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ đều sẽ bị quấy thành vũng nước đụcô. Vì thế cao thủ dân gian cũng đều nguyện ý nghe lời Bảo Bảo đều bị phái đi trấn miệng thiên lộ.

Mà bây giờ chó già Ngạo Thiên không biết từ chỗ nào chạy đến bên trong hoàng cung.

Không nói đến Ngạo Thiên có hay không vào Kim Tiên, coi như là không có vào Kim Tiên, lấy thực lực của chó già Ngạo Thiên, đem cả triều văn võ giết sạch cũng là dễ như trở bàn tay!

“Ha ha!”  Ngạo Thiên Đại Đế thoải mái cười to.

“Có phải cảm thấy mờ mịt hay không ? Có phải sợ hãi hay không? Có phải tuyệt vọng hay không?”

“Nói thật cho các ngươi biết, chúng ta là từ một lối đi khác của thiên lộ, sau khi đi rất nhiều đường quanh co đến Tử Vi Tinh, chụp tới sào huyệt của các ngươi.”

“Chỉ cần nhổ đi tổng đàn Bắc Minh Giáo,  giết chết hết người nhà của lão ma Diệp thì trong cả thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ sẽ lâm vào hỗn loạn. Lúc đó dưới đại quân ngăn ở thiên lộ liền sẽ sụp đổ, đại quân của chúng ta cũng liền có thể tiến sát Tử Vi Tinh, đem toàn bộ Tử Vi Tinh khống chế, đem Tử Vi Tinh trở lại trong tay Ngạo Thiên ta!”

Nói đến đây, Ngạo Thiên Tiên Đế, lần nữa cười lên ha hả.

Ông ta đang suy nghĩ, chỉ bằng ông ta đã nghĩ ra tốt như vậy biện pháp đem hang ổ của kẻ thù nhổ sạch khiến quân địch chưa đánh đã tan. Công lớn như vậy chắc là  xin Thái Thượng Hoàng của ngũ tộc sẽ cho ông ta một chức tương đương tiên đế trong thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ  hì bọn họ nhất định là không có ý kiến.

Bởi vì bọn họ xuất binh, ngoại trừ nhân tộc là vì cho Thái Vương bọn họ trả thù, bốn tộc khác cũng là phụng lệnh người mặc đồ đen tới đây diệt người nhà của Diệp Bắc Minh. Chỉ cần diệt được người nhà của Diệp Bắc Minh, mục đích của bọn họ đạt đến liền sẽ rời đi, mới không xem trọng mảnh đất thổ dân này.

Ít nhất cùng đại lục Thiên Thánh so sánh thì Tử Vi Tinh kém xa.

Như vậy Ngạo Thiên ông ta cũng liền có thể trở lại làm Tiên Đế xưng vương xưng bá ở đây, dù sao cũng so với việc ở trên đại lục Thiên Thánh làm nô tài cho người ta sai bảo.

“Chó già Ngạo Thiên, ngươi đừng cao hứng quá sớm!”

Quốc trượng gia cả giận nói: “Đừng tưởng rằng nói về chúng ta đúng rồi thì âm mưu của ngươi thì có thể thành. Ta có thể nói cho ngươi biết, chúng ta vừa chết, tin tức ắt sẽ truyền đến tai thiếu soái, ngươi nếu là đã vào Kim Tiên mà nói, thiếu soái phái một vị Thái Ất Kim Tiên tới chắc chắn để cho ngươi chết rất thảm!”

“Cho nên, ngươi muốn làm tan rã phòng tuyến của chúng ta, mộng tưởng dẫn ngoại địch bỏ vào Tử Vi Tinh là không thể nào thực hiện!”

“Ha ha!”

Ngạo Thiên Đại Đế cười như điên.

“Ngươi coi quả nhân là đồ bỏ đi sao? Tử Vi Tinh đào đâu ra Thái Ất Kim Tiên, quả nhân còn có thể còn là Thái Hư? Sớm mẹ nó một ngàn năm trước liền vào Kim Tiên rồi.”

“Không nói đến việc quả nhân đánh không thắng được vị Kim Tiên này của Tử Vi Tinh, coi như đánh không lại thì như thế nào?”

Nói đến đây, ông ta chỉ hướng Tiêu Dao Vương và Thiên Hạc Tiên Nhân, ngạo nghễ giới thiệu: “Bắc Minh Giáo lũ sâu kiến, đều dựng thẳng lỗ tai lên, quả nhân muốn giới thiệu cho các ngươi một chút, hai vị đi cùng quả nhân là người vô cùng trâu bò.”

“Người trâu bò? Có bao nhiêu  trâu bò?”

Ánh mắt mọi người đều rơi vào trên người Tiêu Dao Vương và Thiên Hạc Tiên Nhân, người người dùng ánh mắt  hiếu kỳ cùng kinh dị nhìn.

“Nói ra không sợ hù chết các ngươi!” Ngạo Thiên Tiên Đế đắc ý nói: “Vị này là hoàng thúc của tiên hoàng Tiêu Dao Vương, Đại Thừa Kim Tiên.”

“Vị này là người trong dân gian có tiếng tăm lừng lẫy trên đại lục Thiên Thán, Hạc Tiên Nhân cũng là Đại Thừa Kim Tiên.”

“Biết cái gì là Đại Thừa Kim Tiên sao? Đó chính là áp đảo Thái Ất Kim Tiên phía trên tu luyện tới viên mãn, đột phá cảnh giới, mới có thể vào Đại Thừa.”

“Nói trắng ra là, lão ma Diệp trước mặt hai người họ liền giống như một con kiến, hai người bọn họ tùy tiện dùng một ánh mắt, đều có thể miểu sát lão ma Diệp.”

“Có hai người bọn họ tại, ai có thể rung chuyển quả nhân? Có bản lĩnh, để cho thiếu soái các ngươi đem các ngươi tất cả cao thủ đều phái tới, sẽ nhìn một chút hai vị này đại năng, có thể hay không một cước chặt xuống đi, đem bọn họ đều băm a!”

Nghe Ngạo Thiên Tiên Đế lời nói này, tất cả mọi người đều hung hăng nuốt nước bắt, mồ hôi lạnh chảy liên tục.

Chó già Ngạo Thiên đã quá khủng bố rồi.

Còn mang đến hai người càng có sự tồn tại kinh khủng hơn lẻn vào hậu phương tới, lần này hậu phương còn không phải bị bọn họ lật sapo!

 “Trời diệt Bắc Minh Giáo ta, thực sự là trời diệt Bắc Minh Giáo!”

Bảo Bảo kêu gào tuyệt vọng, tiếp đó vô lực ngồi ở trên bảo tọa, lập tức đều không nhấc lên được tinh thần tới.

Hai cái người tồn tại khủng bố như vậy lẻn vào Tử Vi Tinh tới, đừng nói đem Bắc Minh Giáo đạp diệt, chính là đem toàn bộ trong thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ giết sạch, chỉ bằng hai người này cũng có thể làm được!

“Ha ha!”

Ngạo Thiên Tiên Đế cười càng thêm hung hăng ngang ngược.

“Bảo Bảo mau cút tới đây quỳ gối trước mặt quả nhân, tiếp nhận hình phạt của quả nhân!”

 “Hừ!” Bảo Bảo tức giận hừ nói: “Bổn cung tình nguyện đường đường chính chính đứng chết, cũng tuyệt không quỳ xuống trước mặt thủ hạ bại tướng của phụ honag ta, chết cũng không có khả năng!”

“Mẹ nó!”

Ngạo Thiên Tiên Đế giận tím mặt: “Vậy thì quả nhân liền nghiền nát ngươi!”

Nói đi, hắn thôi thúc tiên pháp, một đoàn năng lượng ngưng kết lòng bàn tay ông ta.

Hộ giá! Nhanh hộ giá!”

Bọn người Quốc trượng nhao nhao bảo hộ ở Bảo Bảo trước mặt.

Mặc dù biết là bảo hộ không được, nhưng mà đều theo bản năng đi hộ giá.

“Hừ!”

Ngạo Thiên Tiên Đế khẽ nói: “Một bầy kiến hôi, đơn giản là bọ ngựa đấu xe thôi, quả nhân ra một kích liền có thể để toàn bộ các ngươi hóa thành bột mịn!”

Nói xong, hắn đang muốn động thủ.

Đúng lúc này, Tiêu Dao Vương mở miệng: “Ngạo Thiên, chơi đủ chưa?”

Ngạo Thiên Tiên Đế quay đầu lại, cười ha ha nói: “Tiểu nhân không chơi với bọn họ, thật sự muốn nghiền nát bọn họ.”

“Bổn vương không phải có ý này.” Tiêu Dao Vương đạo: “Ý tứ của bổn vương là ngươi điên cuồng đủ chưa? Nếu như điên cuồng đủ mà nói bổn vương nên tiễn ngươi lên đường.”

“Hả?”

Thân thể của Ngạo Thiên Tiên Đế chấn động, yếu ớt hỏi: “Tiêu Dao Vương, ngài nói lời này là có ý gì?”

“Chính là tiễn đưa ngươi xuống gặp diêm vương đó.” Tiêu Dao Vương nhếch miệng nở nụ cười.

Phù phù!

Ngạo Thiên Tiên Đế kinh sợ ngồi trên đất, mồ hôi lạnh bốc lên một đầu, sợ hãi vạn phần nói: “Tiêu Dao Vương, ngài ngài ngài... không có nói đùa với tiểu nhân chứ, ngài muốn giết tiểu nhân? Không phải hẳn là giết bọn họ mới đúng chứ, giết tiểu nhân làm gì?”

Bọn người Bảo Bảo cũng đều không hiểu ra sao.

Lúc này, Thiên Hạc Tiên Nhân nói: “Bởi vì chúng ta đứng về phía thầy Diệp, là người của thầy Diệp, cùng ngươi là đối địch đó, rõ chưa?”

Đùng!

Ngạo Thiên Tiên Đế như gặp phải ngũ lôi oanh đỉnh, cả người đều ngơ ngẩn, trong đầu trống rỗng, trong mắt tất cả đều là tro tàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK