Mục lục
Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Giáo chủ, chuyện là như vậy.”

Chuẩn Đề đạo nhân nói: “Sau khi Thái Nhất xưng đế, Nữ Oa tạo ra loài người, dân số ở Thiên Giới và Địa Giới càng ngày càng gia tăng. Nhiều người từ Địa Giới đã đổ xô lên Thiên Giới và Tây Vực chúng ta cũng có rất nhiều người chạy đến đây.”

“Vì muốn ngăn cản những người từ Địa giới và Tây Vực đổ xô đến Thiên Giới, Thái Nhất đã yêu cầu Tam Thanh sáng lập ra Thiên Đạo pháp tắc và phong ấn Thiên Giới để những người từ Địa Giới và Tây Vực không thể vào được nơi này.”

“Rồi sau đó, bởi vì không thích huyết thống của Tây Vực chúng tôi, cho nên Thái Nhất liền ra lệnh giết hết tất cả những người có mang huyết thống của Tây Vực, tôi và Tiếp Dẫn được Hồng Quân Lão Tổ che chở, thế nên chúng tôi mới có thể thoát khỏi cảnh diệt vong này.”

“Sau đó Thái Nhất bị Hồng Quân tính kế sát hại, Hồng Quân kiểm soát Tam Giới, mà nay Thái Nhất lấy lại tu vi thời đỉnh cao, phá vỡ Thiên Đạo pháp tắc, đe dọa nghiêm trọng đến địa vị của Hồng Quân Lão Tổ, vì vậy hai người chúng tôi mới phải quay về Tây Vực để xem có thể điều quân cứu viện đi giúp Hồng Quân chấn áp Thái Nhất hay không.”

Sau khi nghe được lời giải thích của Chuẩn Đề, giáo chủ của phía Tây Vực và các giáo đồ mới biết được là chuyện gì đang xảy ra.

“Thái Nhất này thật là đáng hận, ông ta làm sao có thể tàn sát người có huyết thống của Tây Vực chúng ta?”

“Ông ta quả thực là không để chúng ta vào mắt mà.”

“Chúng ta nhất định phải giúp Hồng Quân Lão Tổ trấn áp người ác độc này.”

Nhiều giáo đồ của Tây Vực đều tỏ ra phẫn nộ bất bình nói.

Giáo chủ cũng rất tức giận, nói: “Thế thực lực của Thái Nhất đó thế nào?”

“Tương tự như Hồng Quân Lão Tổ, ông ta có tu vi đại đạo cảnh giới nửa cửu trọng.” Tiếp Dẫn nói.

“Cái gì.”

Giáo chủ giật nảy mình, liên tục xua tay nói: “Lợi hại như vậy, thì Tây Vực Giáo chúng tôi không thể giúp được gì cho Hồng Quân Lão Tổ rồi. Mặc dù Tây Vực Giáo chúng tôi đã phát triển rất tốt trong hàng ngàn vạn năm qua, nhưng chúng tôi cũng không có cao thủ lợi hại như vậy.”

Qua những lời dò hỏi, Chuẩn Đề và Tiếp Dẫn mới biết được rằng người lợi hại nhất trong Tây Vực Giáo chính là giáo chủ với tu vi là đại đạo cảnh giới nửa thất trọng.”

Toàn bộ đại đạo cảnh giới của đại giáo tính lại với nhau, tổng cộng có mười lăm người.

Trong đó lục trọng có một người, ngũ trọng có một người, tứ trọng có hai người, tam trọng có hai người, nhị trọng có ba người, nhất trọng có năm người.

Trong toàn bộ Tây Vực, tính lại cũng chỉ có những vị thánh nhân này có đại đạo cảnh giới đó mà thôi.

Mà sở dĩ Tây Vực có thể phát triển được nhiều vị thánh nhân như vậy, nguyên nhân đều là do Tây Vực không bị ràng buộc bởi Thiên Đạo pháp tắc, không có Thiên Đạo Lôi Kiếp, chính vì lẽ đó mà tốc độ phát triển nhanh chóng, từ năm đó chỉ có một mình giáo chủ là thánh nhân, cho tới bây giờ xuất hiện đến mười hai thánh nhân, có thể nói là có được một sự đột phá rất lớn rồi.

Nhưng ngẫm nghĩ kỹ lại, cộng thêm những vị thánh nhân này, quả thực cũng không phải là đối thủ của Thái Nhất.

Một Trấn Nguyên Tử cũng đủ để tiêu diệt mười hai vị thánh nhân của Tây Vực rồi.

“Chúng ta không còn vị thánh nhân nào lợi hại hơn nữa sao?”

Chuẩn Đề hỏi.

“Không còn nữa.”

Giáo chủ lắc đầu: “Tây Vực chỉ có bản giáo chủ là người lợi hại nhất, không ai có thể vượt qua được bản giáo chủ.”

“Ồ đúng rồi.” Giáo chủ tựa hồ nghĩ ra được điều gì đó, lại nói: “Trong thời kỳ đại chiến giữa thần và ma, có một ma đầu chạy đến Tây Vực, lúc ấy không ai biết cả. Năm trăm vạn năm trước, anh ta đột nhiên chạy ra ngoài và nói rằng anh ta sẽ giết Thái Nhất như thế nào đó, tạo ra một đợt ầm ĩ ở Tây Vực.”

“Lúc ấy bản giáo chủ dẫn người đi thu phục yêu ma, căn bản không thể tới gần tên ma đầu kia, tiện tay vung lên liền chấn áp đến bản giáo chủ thổ ra huyết.”

“Phía bên điện thờ còn điều động phi thuyền, sử dụng Diệt Thiên Đạn có uy lực khủng bố nhất để oanh kích anh ta, nhưng nó cũng không thể gây sát thương cho anh ta. Phải biết rằng Diệt Thiên Đạn cực kỳ kinh khủng, chỉ một viên đã đủ để khiến bản giáo chủ bị thương rồi, thế nhưng đánh trên người anh ta lại không hề có chút xi nhê nào.”

“Tây Vực bị anh ta quấy rối đến cuộc sống không có ngày nào được yên ổn, tất cả mọi người đều tránh mặt anh ta. Ít nhất có đến một nghìn tỷ người bị anh ta nuốt chửng, thực lực lại càng được tăng cao, anh ta có lợi hại như Thái Nhất hay không thì bản giáo chủ không biết rõ được, nhưng người tuyên bố muốn đi giết Thái Nhất đều hướng động thổ mà đi rồi, kết quả bọn họ đều bị Hỗn Nguyên Lão Tổ đánh đuổi trở về, phong ấn tại núi Bà Nà.”

Chuẩn Đề và Tiếp Dẫn vừa nghe được, nhất thời liền trở nên vui mừng.

“Giáo chủ, có thể thả tên ma đầu kia ra được không?” Tiếp Dẫn hỏi.

Giáo chủ lắc đầu: “Do đích thân Hỗn Nguyên Lão Tổ phong ấn, chúng tôi làm sao có thể phá giải được, cho dù có thể phá giải được, chúng tôi cũng không thể thả ra được, tên ma đầu đó quá đáng sợ, cứ hễ gặp người là anh ta sẽ nuốt chửng, không hề quan tâm anh là ai, nếu như thả anh ta ra ngoài, hai người đều sẽ bị anh ta nuốt chửng thôi.”

Nghe thấy vậy, Chuẩn Đề và Tiếp Dẫn đều không khỏi nổi hết cả da gà.

Sau khi trò chuyện được một lúc, Chuẩn Đề và Tiếp Dẫn không thể nhờ được sự giúp đỡ của Tây Vực Giáo, liền đi về phía bên điện thờ, lại không thể lay chuyển được những người trong điện thờ, rồi sau đó lại đi đến nơi tên ma đầu kia trú ngụ, hỏi tên ma đầu có còn muốn giết Thái Nhất hay không. Tên ma đầu tỏ ra rất hưng phấn, nhưng không thể mở được phong ấn, hai người họ cũng không thể làm gì được.

Cuối cùng hai người không còn lựa chọn nào khác, liền quay trở lại Tam Thập Lục Trọng Thiên, báo cáo lại tình hình cho Hồng Quân Lão Tổ.

“Ồ.”

Sau khi Hồng Quân Lão Tổ nghe xong, hai mắt liền sáng lên.

“Những lời hai người nói là thật chứ, phía bên Tây Vực còn có một tên ma đầu trước thời kỳ hỗn độn và thực lực của anh ta còn ở đại đạo cảnh giới bát cửu trọng?”

“Hơn nữa, Tây Vực Giáo còn có mười hai người thánh nhân?”

“Điện thờ thống trị Tây Vực có Diệt Thiên Đạn, một viên có thể đả thương thánh nhân có đại đạo cảnh giới thất trọng?”

Ông ta đang nghĩ, nếu chuyện là thật, bọn họ có thể nhận được sự trợ giúp của những thế lực này, tại sao lại phải lo lắng sẽ không thể đánh bại được Thái Nhất?

Chỉ cần cái tên ma đầu đó có thể giúp đỡ, thì họ đã đủ để đánh bại Thái Nhất rồi.

Bởi vì ông ta chỉ còn thiếu một cao thủ có đại đạo cảnh giới bát trọng, nếu như có thể tìm được, thì họ sẽ có thể ngăn chặn được Trấn Nguyên Tử, thực lực bên phía ông ta liền có thể vượt qua Thái Nhất rồi.

“Đúng vậy, Hồng Quân Lão Tổ, đệ tử hỏi tên ma đầu kia rằng anh ta có muốn đi giết Thái Nhất hay không, thì tên ma đầu kia vô cùng phấn kích, nhưng đáng tiếc là không phá được phong ấn, nếu không thì thả anh ta ra ngoài để đi đối phó với Thái Nhất, nhờ thêm sư tôn giúp đỡ chúng ta, có lẽ có thể tiêu diệt được Thái Nhất rồi.” Chuẩn Đề tiếc nuối nói.

Lúc này, Nguyên Thủy Thiên Tôn Tôn đề nghị: “Hồng Quân Lão Tổ, nếu bên phía Tây Vực có nhiều thế lực có thể nhờ cậy như vậy, ông có thể dẫn theo chúng tôi đi khuyên giải nói chuyện một chút, cho dù không thể thả được tên ma đầu đó ra ngoài, nhưng nếu có thể khuyên nhờ được sự hỗ trợ của điện thờ và Tây Vực Giáo, có lẽ cũng có thể đánh bại được Thái Nhất.”

“Đệ tử tán thành.”

“Đệ tử tán thành.”

“Đệ tử cũng tán thành.”

Đám người Nữ Oa đều đồng loạt giơ tay.

“Ừ.”

Hồng Quân gật gật đầu.

“Lời của Nguyên Thủy nói có lý, Diệt Thiên Đạn có thể đả thương đại đạo cảnh giới thất trọng, nếu số lượng nhiều có thể nổ giết được Thông Thiên và Côn Bằng, điều đó cũng có lợi cho chúng ta. Nếu như mười hai vị thánh nhân của Tây Vực Giáo có thể giúp đỡ, cũng có thể cải thiện rất nhiều thực lực của phe bên chúng ta, nếu tên ma đầu đó được thả ra ngoài, vậy thì càng có lợi cho chúng ta.”

Nói xong, ông ta liền ra lệnh cho Nguyên Thủy, Nữ Oa, Chuẩn Đề, Tiếp Dẫn, bốn người cùng nhau xuất phát về phía Tây Vực.

Mà Nam Chiêm Bộ Châu.

Không cần phải cho ra trưng binh lệnh.

Đông Thắng Thần Châu, Tây Ngưu Hạ Châu, Bắc Câu Lô Châu, hầu hết trong số họ đều là những tán tiên trong dân gian, đồng loạt đi về phía Nam Chiêm Bộ Châu để gia nhập thành bộ hạ của Thái Nhất.

Chỉ trong một tháng ngắn ngủn, quân số của hoàng thiên quân đã vượt quá sáu nghìn tỷ.

Hơn nữa, số lượng vẫn đang gia tăng.

Trong đại điện.

“Bệ hạ, trong một tháng qua ở phía bên Hồng Quân không có tăng binh, mà bày ra Sát Tiên đại trận tại ba nơi cửa truyền tin đi thông đến nhị trọng thiên, ngoài ra không có động tác nào lớn nữa, cũng không biết bọn họ đang làm gì ở bên trong Thiên Đình.”

Atula nói.

Diệp Thiên nhìn về phía Trấn Nguyên Tử: “Trấn Nguyên sư đệ, bọn họ đang làm gì vậy?”

Trấn Nguyên Tử cười cười: “Sư huynh chỉ cần tiếp tục trưng binh, chuẩn bị mọi thứ cho đầy đủ, một năm sau sẵn sàng quyết chiến với Hồng Quân là được.”

Ông ta không nói, Diệp Thiên cũng không tiện quá cưỡng ép, chỉ đành tiếp tục chiêu mộ binh lính, chuẩn bị cho trận quyết chiến.

Sau mười ngày bay lượn.

Đám người Hồng Quân bước đến Tây Vực.

Bọn họ không có đến điện thờ và Tây Vực Giáo trước, mà đến núi Bà Nà trước tiên để tìm tên ma đầu bị phong ấn kia.

“Là ông?”

Khi nhìn thấy tên ma đầu đó, Hồng Quân liền không khỏi nhíu mày lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK