Lần trước uống say, cô ấy rốt cuộc làm ra cái gì, đến bây giờ cũng không muốn nhớ lại.
Nhưng theo lời của bác sĩ cố thì khung cảnh rất căng thẳng, cô ấy đã mất kiểm soát.
Bác sĩ Cố cũng khuyên cô không nên uống rượu…..
Trong trường hợp cô lại say xỉn và trở nên điên loạn nữa thì có thể làm cho Thất gia ngất đi lần nữa.
Mặc dù cô rất muốn.
Nhưng chẳng phải vẫn chưa đến lúc sao?
“Rất nóng sao?” Thất gia đột nhiên mở miệng hỏi.
Mộ An An khó hiểu: “Gì chứ?”
Với biểu cảm kinh ngạc của Mộ An An, Thất gia đưa tay ra véo nhẹ mặt cô: “Nếu không thì sao mặt cháu lại đỏ và nóng lên như vậy?”
“À thì đúng, có một chút.” Mộ An An chột dạ, trả lời dứt khoát.
Nhưng cũng may là lúc này gió
biển thổi qua, có chút lành lạnh và dễ chịu rất nhiều.
Mộ An An nhanh chóng đổi chủ đề: “Thất gia, chú nói xem là người ta ăn hải sản ở bãi biển, còn chúng ta ăn thịt và uống rượu vang, như vậy có phải không hợp với hoàn cảnh không?”
Ngay khi Mộ An An nói ra những lời này, Tông Chính Ngự liền véo nhẹ má cô và gõ vào trán Mộ An An.
Mộ An An đau đớn che trán lại, trừng mắt nhìn Thất gia: “Cháu
biết cháu ăn không được nhưng cháu rất muốn ăn, nào là tôm, tôm càng, cua lớn, mực nữa, cháu rất muốn ăn mà.
Cháu đã hỏi Cố Thư Khanh rồi, để anh ấy nghĩ cách nhanh chóng chữa trị cho cháu.”
Thật buồn khi nhớ lại chuyện này.
Mật khẩu: 9999
vào ô bên dưới tại trang web лhayho. čom để đọc tiếp.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa Vui lòng liên hệ tại đây để lấy password! input.datnhap{background-image: url(https://Tamlinh247.com/wp-content/plugins/dat-pass/inc/lock.svg) !important;background-position: 8px !important;background-size: 18px !important;background-repeat: no-repeat !important;}