Không những vòng bạc và vòng vàng chấn động, mà ngay cả vòng kim cương cũng đã nghe được.
Trong hai ngày, một cô gái bí ẩn đã đến võ đài quyền anh 9 hạng, ở vòng đồng chỉ cần một chiêu có thể hạ được đối thủ, phi nước đại ở hạng bạc, thậm chí còn buông lời cay nghiệt để hạ gục nhà vô địch hạng vàng trong ba hiệp, tin tức này đã được lan truyền khắp võ đài quyền anh 9 hạng.
Võ đài quyền anh 9 hạng đã im hơi lặng tiếng trong vài năm, ờ đây có rất nhiều quy tắc cộng thêm có rất ít người ngoài có thề đánh bại nhà vô địch.
Trong vài năm, ngay cả hạng đồng cũng ít có người có thể
đánh bại.
Chưa kể đến việc đánh.
Mộ An An khống phải là người đầu tiên, nhưng lại là người đầu tiên dám buông lời đánh bại nhà vô địch trong ba hiệp.
Khi Mộ An An quay về phòng, Trương Vân nhìn cô với vẻ mặt khó hiểu khi đang xử lý vết thương.
Vẻ mặt của Mộ An An rất bình tĩnh: “Sao vậy?”
“Cảm thấy cô như một ngọn đèn.”
– Trương Vân nói.
Mộ An An không hiểu lắm các từ hình dung của Trương Vân: “Hả?”
Trương Vân cười nói: “Đó giờ tôi chưa thấy người nào tự tin và mạnh mẽ như cô, nhưng rõ là cô trông rất trẻ. Tỏi thực sự rất hiếu
kỳ….Cô à, cố trưởng thành như
thế nào vậy? Phải là gia đình thế nào mới có thể nuôi dạy ra được cô gái như thế này?”
Mộ An An nghe Trương Vân hòi vậy, liền ngưng việc mình đang làm lại.
Cô nghĩ đến một người…
Nghĩ đến người đàn ông đó, Mộ An An liền cảm thấy ấm lòng hơn.
“Tôi được một người đàn ông nuôi lớn.” – Cô không muốn như trước đây, cứ trốn tránh vấn đề này.
Nhưng nhìn Trương Vân nói: “Người đàn ông đó từng nói với tôi rằng tôi có thể không cần giỏi giang, nhưng khi gặp chuyện nhất định phải có thể tự bảo vệ minh, phải sống thật tốt đến khi anh ấy tìm được tôi.”
Trương Vân kinh ngạc.
Cô muốn hỏi người đàn ông đó có phải là ba không.
Nhưng nghĩ lại thì khi nhắc đến người đàn ông đó, ánh mắt của Mộ An An liền tràn đầy sự ấm áp và sáng rực lên, không giống cách đối đãi của một đứa con gái với ba mình.
Giống một cô gái tràn đầy nhiệt huyết và ấm áp khi nhắc đến người mình yêu nhưng lại có chút chua xót.
Trương Vân bật cười: “Này cô,
trước đây tôi nghĩ cô bị thương lại còn đánh quyền, cứ nghĩ cô sẽ biến mất ở hạng đồng nhưng tôi không ngờ cô lại đi đến bây giờ,
thậm chí có thể…là người đầu
tiên dám đặt cược, bây giờ tôi thật sự tin là cô có thể trở thành một kỳ tích ở chỗ này.”
“Tôi nói rồi, tôi không chỉ sống để đánh đến hạng 9 mà còn phải làm chấn động cả võ đài này.” -Mộ An An tự tin, hất hàm nói.
Chỉ là câu sau đó bỗng nhẹ đi rất nhiều: “Tôi không chỉ muốn về nhà mà còn muốn đưa em gái cùng về.”
“Em gái?”
“Phần thưởng hạng vàng buổi chiều.” – Mộ An An nói đơn giản.
Trương Vân đã nghe qua chuyện này, lập tức che miệng lại: “Trời ơi, cô ấy là em gái cô sao?
Đây….chuyện này sao có thể.”
Trương Vân bất ngờ nhìn Mộ An An với ánh mắt đồng tình.
Mộ An An không ngờ đến Tiểu Cửu lại bị bắt đến đây.
Nhưng trước giờ cô luôn là người nhìn thấu mọi chuyện.