Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội - Mộ An An (Truyện full tác giả: Ninh Hải)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cháu muốn ôm chú.” Nhóc con nói.

Tông Chính Ngự sáng mắt và đặt chiếc bánh qua một bên.

Nhưng khi quay lại thì không dang tay ôm Mộ An An, mà đưa ra lời mời của một quý ông: “Xin hỏi ngôi sao của tiệc sinh nhật có thể nhảy một điệu không?”

Thất gia vừa mời thì xung quanh

liền hò hét.

Nhất là Tiểu Cửu, vô cùng háo hức, trong tay cầm tấm lụa màu không ngừng bung ra, vô cùng náo nhiệt.

Mộ An An trước giờ chưa bao giờ tổ chức sinh nhật như vậy.

Sinh nhật trước kia đều là yến tiệc lớn.

Chỉ có năm nay không quá ồn ào, không quá hoành tráng, chỉ như một cô bé bình thường cùng vài người bạn.

Đây là lần đầu tiên của Mộ An An.

Nhưng đó là lần đầu trái tim cảm thấy nóng và tê dại vì sinh nhật của mình.

Cô đặt tay lên tay Thất gia và được anh ôm vào lòng.

Bản nhạc piano lập tức được chuyển thành một giai điệu trữ tinh và tao nhã, Thất gia đã nhảy một điệu valse với cô.

“Tớ cũng muốn!”

Tiểu Cửu liền kéo Tống Đình vào sàn nhảy.

Thay vào đó, Hoắc Hiển và bác sĩ Cổ bị bỏ rơi.

Bác sĩ Cố nhún vai: “Cùng nhau à?”

“Quên chuyện đó đi.” Hoắc Hiển im lặng bỏ đi.

Bác sĩ Cố bất lực, khi quay lại nhìn sàn nhảy thì anh lập tức nói: “Tôi nên mừng vì bị từ chối,

không tham gia, phụ nữ….thật

đáng sợ.”

Bác sĩ Cố vội đi tim Hoắc Hiển.

Cùng lúc đó, giữa sàn nhảy.

Ban đầu, bốn người họ bắt đầu nhày điệu valse rất lãng mạn, nhưng Mộ An An và Tiểu Cửu đã chạm nhau nên không biết ai là người di chuyển trước.

Có kem trên mặt của Mộ An An và Tiểu Cửu.

Chỗ của Tiểu Cửu rất gần với bàn, cô có thể vươn tay lấy một phần tráng miệng bôi lên cổ Mộ An An.

Sau khi bôi lên, cô lập tức thu minh lại phía sau Tống Đình V được che chắn rất kỹ càng.

Mộ An An tức đến dán mắt xuống bàn, chiếc bánh lúc nãy do Thất gia cầm.

Cô đi lên và lấy ra một miếng lớn.

Tông Chính Ngự bên cạnh thấy điều này, vẻ mặt của anh trầm xuống: “Cháu đang làm gì vậy?”

“Báo thù đứa trẻ xui xẻo đó, dù sao cái bánh kem này cũng xấu như vậy thì cứ dùng đi!” Mộ An An thốt lên rồi gắp một miếng to khác, quay người báo thù lên người Tiểu Cửu.

Thất gia quay đầu nhìn hai mảnh lõm trên cái bánh tròn trịa:.

Mộ An An không hề chú ý đến biểu cảm của người đăng sau.

Không nhảy nữa, không tổ chức sinh nhật nữa và cũng không cần bánh kem.

Hôm nay, cô muốn tính rõ ràng với đứa trẻ xui xẻo này.

Mộ An An bắt lấy Tiểu Cửu đang trốn sau Tổng Đình ra, cầm lấy miếng bánh kem trên bàn bôi lên mặt của Tiều Cửu.

Một miếng không đủ thì hai miếng, hai miếng không đủ thì ba, bốn miếng.

Trét kem lên mặt Tiểu Cửu, Mộ An An mới mãn nguyện.

Tiểu Cửu vùng vẫy không chịu, mau chóng xin tha: “Chị An, em sai rồi. Chị An.chj An xinh

đẹp, Tiểu Cửu sai ròi, sai rồi mà.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK