Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội - Mộ An An (Truyện full tác giả: Ninh Hải)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đó, cô xoa mặt người đàn ông rồi cắn vào môi!

Người đàn ông nở nụ cười, nhưng đôi mắt cùa anh vẫn cứ mở to.

Mộ An An cắn, mút rồi lại cắn.

Mùi máu tanh ỉập tức lan ra trong miệng cả hai người.

Mộ An An hít một hơi trước khi buông ra, khịt mũi hai lần rồi nếm thử: “Sao có mùi gỉ sắt nhỉ, không ngọt tí nào.”

Thất gia không nói gì, Mộ An An đẩy anh ra với vẻ mặt chê bai: “Trường bối, đã bất kính rồi!”

“Cháu nói ai già?” Thất gia nhìn.

Mộ An An sợ hãi co rụt vai lại, cô ôm lay cơ thế yếu ớt và ngây dại của mình: “Không, không, Thất gia nhà cháu không già chút nào. Trẻ, khoè, cao, mạnh mẽ và uy quyền, dáng người hoàn hảo, khuôn mặt rất trẻ, cả thế giới không ai trẻ bằng Thất gia nhà cháu.”

Người đàn ông vốn có vẻ ngoài lạnh lùng liền trờ nên đắc ý, nghe đứa nhỏ trước mặt lẩm bầm: “Thật là xấu xa, đều là người 30 cả rồi mà cỏn ép người khác phải khen.”

Thất gia: “28!”

“Làm tròn thôi, thầy thể dục dạy chú môn toán à? 28 làm tròn là 30!” Mộ An An đứng thẳng và chống hai tay lên hông.

“Ngốc nghếch, học toán tệ thế.”

Anh nhìn đứa trẻ trước mặt và lặng iẽ xoa lông mày.

Đứa trẻ này uống say rồi nên không truy cứu.

Gần đây, đứa trẻ rất giận anh nên không thể giận dỗi gì cô ấy.

Phải dỗ dành mới được, của mình mà nên phải làm thôi!

Tông Chính Ngự xoa lông mày rồi hít thở sâu.

Ngay khi anh định bò tay xuống, Mộ An An ở cách anh 1 mét đột nhiên chạy đến sà vào vòng tay anh. i

Cô kiễng chân và nắm lấy tay Thất gia, dồng thời đưa tay ra chạm vào giữa lông mày Thất gia rồi xoa nhẹ.

“Chú Ngự, không đau nữa. An An xoa ròi, không đau, không đau nữa.”

Tông Chính Ngự nhìn chằm chằm Mộ An An.

Cô nghiêm túc xoa lông mày anh, đôi mắt đó thật dịu dàng và say đắm lòng người.

“Còn đau không?” Cô hỏi.

Tông Chính Ngự: “uh, đau quá.”

“Vậy thì An An sẽ thổi, thổi rồi sẽ không đau nữa.”

“Được.” Tông Chính Ngự cúi xuống dể Mộ An An thồi nhẹ vào giữa lông mày.

Hơi thở ấm áp phả lên lông mày từng hơi một, mang hương vị độc quyền của cô, lại thêm chút hơi

rượu.

Thất gia cảm thấy luồng hơi này đến từ giữa hai lông mày và truyền đến các mạch máu của cả cơ thề, khiến cả người tê dại.

“Tiểu An An.” Giọng anh trầm thấp.

“Chú Ngự, còn đau không?” Mộ An An nghiêng đầu hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK