Mộ An An nói rất hùng hồn, Tiểu Trân tò vẻ sợ hăi: “Đây, đây là bệnh viện….”
Chưa nói hết câu thì Mộ An An giơ tay lên.
Tiểu Trân mở to mắt, sợ đến co rúm người lại: “Cô, cô đừng đánh tôi. Đây là bệnh viện, cô mà làm loạn sẽ bị người ta chú ý đó!”
Mộ An An phì cười, đưa tay xoa mặt Tiểu Trân, cô ta sợ đến hét toáng lên.
Nhưng khi Mộ An An bỏ tay xuống, lại chỉ vỗ nhẹ vào mặt Tiểu Trân!
Tiểu Trân bị doạ một phen.
Mộ An An nhìn bộ dạng hèn nhát
của Tiểu Trân mà bật cười: “Sợ lắm à?”
Tiểu Trân không nói nên lời.
Mộ An An vỗ nhẹ vào mặt Tiểu Trân: “Tốt nhất là cô nên nhớ kỹ cảm giác sợ hãi này, lần sau gặp tôi mà quay đầu bỏ đi. Đừng phiền tôi nữa, nếu không thì lần sau tôi bảo đảm gương mặt này của cô cũng không giữ nổi!”
Mộ An An đẩy Tiểu Trân ra rồi quay người bước đi.
“An An! Mộ An An! Mộ An An, cô đứng lại!” Tiểu Trân hét lên.
Điện thoại reo lên, là một tin nhắn lạ: [Tiểu thư An An, tôi vẫn đang ở phòng bệnh của khoa cấp cứu, cô có thẻ đến thăm tỏi không? Tôi thực sự hy bọng cô có thể nói chuyện với tôi, nghe lời tôi, buông
tha cho mình và Thất gia, đừng cản trở anh ấy nữa.]
Mộ An An lập tức chặn số điện thoại và xoá tin nhắn đi.
Mộ An An cát điện thoại vào túi áo và bước đi.
“Chào bác sĩ.”
Mộ An An gặp một đôi vợ chồng ở cừa.
Cặp vợ chồng có thân hình mập mạp, làn da rám nắng, hình như thường phải làm những công việc rất vất vả.
Vậy nên trông mới rắn chắc như thế.
Mộ An An dừng bước và đáp lại: “Xin chào.”
“Xin hỏi bên các cô có phải có người tên Mộ An An không, người được điều từ khoa cấp cứu qua quầy đăng kí này làm việc ấy?” Người đàn ông hỏi.
“Mộ An An? Tôi là Mộ An An, xin
hỏi hai người là.” Mộ An An
ngập ngừng, nhìn đôi vợ chồng có chút khó hiểu.
Mộ An An còn chưa nói xong thì người phụ nữ bên cạnh đả tát một bạt tay vào mặt cô.
Vì quá bất ngờ và đang trả lời câu hỏi của người đàn ông, nên cô không đỡ kịp cái bạt tay này.
“Mấy người làm gì vậy?” Mộ An An phẫn nộ.
Vậy mà bà mập đó lại xông đến nắm tóc Mộ An An: “Chúng tôi làm gì hả, chủng tôi đến tìm Mộ
An An cô đó!”
Mộ An An nắm chặt tay bà mập và đầy bà ta ra.
Cô lùi lại một bưởc để giữ khoảng cách với đôi vợ chồng.
Nhưng cô còn chưa nói gì thì đôi vợ chồng đá xông đến.
Mộ An An né qua, suy cho cùng cô cũng từng luyện tập.
Mặc dù đôi vợ chồng hùng hổ xông đến, nhưng kbông cách nào bắt được cô.
Chỉ là lôi kéo ở đại sảnh của bệnh viện rất khó coi.