Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội - Mộ An An (Truyện full tác giả: Ninh Hải)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 167: Tiểu thư An An?
Số lần La Sâm gọi điện cho cô có thể đếm được trên đầu ngón tay, mỗi một lần đều là đại diện cho mệnh lệnh của Thất gia.
Nghĩ đến bầu không khí lạnh lùng sáng nay cùng với Thất gia, Mộ An An đặc biệt không muốn trả lời cuộc gọi này.
Cô có dự cảm, cô sẽ có tâm trạng rất tồi tệ sau khi trả lời cuộc gọi này.
Mộ An An thở dài, đặt đồ đạc sang một bên, ròi ngồi ở bậc thềm bên cạnh vườn hoa.
Khi La Sâm gọi đến lần thứ hai, Mộ An An mới nhấc máy.
“Tiểu thư An An?”
“Uh, nói đi.”
Giọng của Mộ An An rất bình tĩnh, nghe không ra bất kỳ vấn đề cảm xúc nào.
La Sâm báo cáo một cách máy móc: “Tiểu thư An An, biệt thự nhỏ đã thu dọn xong rồi, cô và bạn của cô đêm nay có thể vào ở.”
“Cho nên đây là ý của Thất gia là, để tôi chuyển đi vào tối nay sao?” -Giọng của Mộ An An có chút lạnh.
La Sâm ở bên kia nghe thấy những lời này thì hơi sững sờ.
Lời này, có chút đáng thương.
Mộ An An không đợi La Sâm trả lời liền hỏi lại:”Thất gia hiện tại đi công tác, còn không quên kêu anh nói cho tôi biết, chuyển ra ngoài càng sớm càng tốt, anh giúp tôi nói với Thất gia, tôi rất xin lỗi vì đã làm phiền chú ấy.”
“Tiểu thư An An, chuyện này…”
Buổi tối tôi sẽ dọn vào.
Mộ An An không cho La Sâm quá nhiều cơ hội để nói, sau khi nói xong liền hỏi: “Còn gì nữa không
Sau khi Mộ An An hỏi câu này, La Sâm ở bên kia gần một phút cũng không có đáp lại.
Mộ An An vậy mà vẫn kiên nhẫn chờ đợi.
“Tiểu thư An An, không có việc gì nữa.”
Sau khi nhận được những lời này, Mộ An An cũng không ở lại lâu hơn nữa, liền trực tiếp cúp máy.
Cô liếc nhìn thời gian trong điện
thoại,sau đó cất điện thoại vào trong hòm.
Cô còn có 30 phút để điều chỉnh tâm trạng, sau đó đến khoa điều trị trầm cảm.
Mộ An An muốn hút thuốc liền sờ vào túi, lúc này mới nhận ra mình không có mang theo một điếu thuốc nào cả
Cô không có nghiện thuốc lá lắm.
Bình thường tâm tình phiền muộn cô mới hút một chút.
Còn thời gian đi làm cô căn bản sẽ không mang theo.
Cô muôn hút một ngụm, nhưng lại không có.
Cô vốn đang cáu nhưng giờ càng cáu hơn.
Tim cô như có thứ gì đó chặn lạ, đè nặng đến nỗi cô không thở nổi.
Cô muốn hét lên nhưng lại sợ bị nhân viên y tế cử đến phòng giám sát tại chỗ.
Tuy nhiên, ngay khi Mộ An An đang khó chịu và không tìm được lối thoát, thì mũi cô đột nhiên ngửi thấy một mùi nicotin nhàn nhạt, sau đó trước mặt cô liền xuất hiện một đầu thuốc đã cháy sáng.
Mộ An An cau mày.
Ngẩng đầu lên thì thấy Tóc Xoăn đang nhìn mình với vẻ giễu cợt: “Đúng lúc cho cô cái này, cô cần nó.”
“Tôi không cần.”
Mộ An An từ chối, thu dọn đồ đạc muốn rời đi.
Hoắc Hiển ngồi sang một bên, vô tình đưa điếu thuốc vốn đưa cho Mộ An An phóng vào miệng: “Tôi nghĩ với tính cách của cô, hẳn sẽ trực tiếp kêu tôi cút đi, nhưng không nghĩ tới cô lại tự cút đi trước.”
Mộ An An cau mày cũng không muôn
phản ứng lại.
Hoắc Hiển thấy cô gái này thật sự rời đi rồi, liền nhanh chóng đứng dậy đuổi theo kéo cô lại.
“Làm gì vậy?” -Mộ An An nóng nảy: “Tôi đã nói rồi, sau này không có việc gì thì đừng có làm phiền tôi, tôi không quan hệ gì với anh hết, không phải bạn bè, cũng không muốn làm bạn bè.”
“A,cô, cái người này…” – Hoắc Hiển bất lực:”Làm sao lại trở mặt như vậy.”
Anh ở trước mặt mọi người khiến tôi khó xử, có nghĩ tới tôi có đồng ý hay không chưa?”
Mộ An An nói xong liền chuẩn bị rời đi.
Hoắc Hiển không chịu buông tha, liền đi theo: “Tôi làm cái cái gì mà khiến cô khó xử ở trước mặt mọi người hả?”
“Cút!”
“Cút cái gì? Hôm nay nếu cô không nói rõ ràng, tôi sẽ không đi.”
Mộ An An hoàn toàn không muốn quan tâm tới tên thần kinh này.
Cô quay người sang hướng khác, Hoắc Hiển cũng đi theo, cứ chắn ở trước mặt cô, không chịu buông tha
vẫn quấy rầy.
Nếu không phải Mộ An An đang cầm hòm thuốc ở trong tay, thì cô sớm đã động thủ rồi.
Hoắc Hiển nói: “Cô nói rõ ràng đi, tại sao tôi lại làm cho cô khó xử? Không phải tôi vừa mới ở trước mặt mọi người tuyên bố thích cô muốn theo đuổi cô, làm sao lại khó xử chứ? Nói rõ ràng một chút đi.”
Mộ An An dừng lại, lạnh lùng nhìn Hoắc Hiển: “Tôi tưởng vừa rồi ta đã nói đủ rõ với anh rồi.”
‘Tôi cũng nghĩ là tôi đã hiểu đủ rồi.
“Tôi không cần anh thích và theo đuổi tôi.”
Mộ An An không cần biết Hoắc Hiển nói gì, cô hiện tại đang rất khó chịu, lời nói cũng trực tiếp: “Cho nên, làm phiền tránh xa tôi ra một chút. Cũng đừng nói với tôi, anh sẽ dùng nhiệt huyết của mình để cảm động tôi, tôi sẽ tát chết anh.”
“Vậy cô làm đi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK