Đồng thời, với tư cách là một trường bối, phổ cập cho Mộ An An về các vấn đề tình dục.
Đồng thời giải thích lý do vì sao Thất gia trước đây lại từ chối hành vi thân mật của cô.
Mộ An An có chút muốn cười.
Bởi vì phát hiện Thất gia có chút đáng yêu…
À không, mà là rất dễ thương.
Mộ An An thậm chí bắt đầu tự hỏi. Đọc truyệŋ nhanh nhất tại Nhayho.č0m
Tiếp tục giả ngây giả dại, để cho Thất gia tiệp tục lên lớp một cách gượng gạo?
Hay là nghiêm túc nói với Thất gia, cô thật ra cũng không còn nhỏ nữa.
Giữa hai người lúc này, nên Mộ An An do dự không có lựa chọn cái phía sau.
Cô yên lặng ngồi ngay ngắn, nói: “Thất gia, những gì chú nói cháu đều không hiểu.”
Khi nói điều này, cô liền trộm quan sát Thất gia.
Hiển nhiên, sau khi nghe xong lời Mộ An An nói, người đàn ông đối diện mới thở phào nhẹ nhõm.
Lập tức Mộ An An nói: “Nhưng, có một chuyện cháu cần nói thẳng với Thất gia.”
“Nói đi.”
“Cháu học y.”
“Sau đó?”
“Khi còn là sinh viên năm nhất,
cháu đã học hệ thống giải phẫu học.”
Mộ An An trộm nhìn vẻ mặt có chút cứng ngắc của Thất gia, lại bổ sung thêm một câu: “Năm ba, học giải phẫu các bộ phận ”
“Còn nữa, về tâm sinh lý, sách giáo khoa cấp 2 có dạy.”
Mộ An An thực sự rất nghiêm túc nói.
Nhưng biểu cảm của Thất gia đã có chút biến dạng.
Trong suy nghĩ của Mộ An An, Thất gia là một người siêu đẹp trai, siêu hoàn hảo, và không có khuyết điểm nào ngoại trừ việc lái xe có hơi ngông cuồng.
Bất luận có vấn đề gì xảy ra, vẻ mặt của Thất gia đều lạnh lùng cao ngạo, dù núi Thái Sơn có sụp dổ ngay trước mắt, mặt cũng không thay đổi sắc.
Đây là lần đầu tiên cô bắt gặp vẻ xấu hổ, cứng ngắc ở trên mặt Thất gia.
Hóa ra, Thất gia – người đươc người ta tôn sùng là thần, thực ra
cũng có khuyết điểm.
Ví dụ như, IQ bùng nổ, EQ gấp đến phát điên.
Mộ An An nhất thời sung sướng. Cập nhật chương mới nhất tại nhayhȯ。com
Sáng nay, Mộ An An còn bởi vì cảnh tượng của tối hôm qua,
Thất gia vẫn còn bình tĩnh như vậy, cho nên cảm thấy trước đây, cái gọi là sự ghen tuông của Thất gia, và cái gọi là phản ứng giữa nam và nữ của cơ thể trong lúc đó đều là Mộ An An tự mình đa tình.
Nhưng hiện tại xem ra, mạch não
của Thất gia hoàn toàn khác với những gì cô nghĩ.
Thất gia đã coi bản thân thành cha mẹ của cô rồi.
Mộ An An rất muốn cười, nhưng cố gắng kiềm chế, nghiêm túc nói: “Cho nên, Thất gia à, chú đối với cơ thẻ của cháu có phản ứng, đúng không?”
Tông Chính Ngự vốn dĩ đang cụp mắt xuống, ngay lập tức nhướng mắt lên khi nghe thấy lời của Mộ An An nói, trong mắt hiện lên một chút kinh ngạc.
Mộ An An tự mình hỏi ra câu này, nên cũng rất căng thẳng.
Mặc dù cô hay ồn ào, nhưng cô không bao giờ dám nói quá nhiều về chủ đề này với Thất gia.
Không nói chuyện, có thể giả câm vờ điếc.
Một khi nói chuyện, ngộ nhỡ bị đổ vỡ, thì mối quan hệ với Thất gia sẽ rất dễ bị sụp đổ.
Cô sẽ được bị ra nước ngoài.
Kể từ đó, cô không bao giờ trở lại bên cạnh vị thần của mình.
Nhưng hôm nay, từ khi Thất gia mở đầu, lá gan của Mộ An An liền lớn hơn: “Thất gia, có phải không?”
Tông Chính Ngự liếc sang một bên, nhưng không trả lời ngay những lời của Mộ An An.
Trong phòng không khí có chút căng thẳng.
Hai tay Mộ An An trông có vẻ là đang tùy tiện đặt lên đùi, nhưng thực ra các khớp ngón tay đã bị cô làm cho trắng bệch.
Cô đã dùng hết tất cả vận khí rồi
nên giờ cũng không dám hỏi lần hai nữa.
Cũng không biết qua bao lâu, Thất gia rốt cục cũng mở miệng……
“Đây là phản ứng bình thường.” -Tông Chính Ngự nói.
Trái tim của Mộ An An thắt lại ngay lập tức vì câu nói của Tông Chính Ngự.
Nhưng rất nhanh, Thất gia lại bổ sung: “Nhưng đây là bình thường. Cháu học y, nên hiểu được.”
Như vậy…
Chú có những suy nghĩ xấu xa đối với cháu, có phải không?
Như vậy, thật ra trước đây cũng không phải do cháu tự mình đa tình, đúng không?
Như vậy…
Chúng ta từ thân phận trưởng bối và trẻ con, thay đổi thành người yêu, vẫn có hy vọng rất lớn, có đúng không?
Trong lòng Mộ An An có vô số câu hỏi.