Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội - Mộ An An (Truyện full tác giả: Ninh Hải)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà là người này một lòng tiêu thời gian vào nghiên cứu.

Người thưởng hay ản ờ trong phòng nghiên cứu thì thế giới bên ngoài có thể có cảm giác tồn tại gì chứ?

Mộ An An nhận định phê bình cùa Thất gia đối với Tông Chính Thừa Duẫn.

Nhưng cô luôn cảm thấy chỉ dựa vào 40 phút đẻ chọn ra người

bản thân mình muốn chọn thì quá qua loa và không chân thành.

Bệnh viện trước giờ luôn rất coi trọng anh ta.

Mộ An An cũng được nghe qua không ít, lần này anh ta đến chọn học sinh, cũng lá chuẩn bị hai ba năm mới qua đây.

Cho dù là từ bệnh viện hay bên phía anh ta cũng không phải là chuyện nhỏ.

Khi Mộ An An đang nghĩ, bên ngoài cửa an toàn đột nhiên có tiếng nối.

“Hi, cậu nói xem rốt cuộc Mộ An An cố gia thế gl mà lại được chọn?”

“Cỏ thể có gia thế gì, không ra.

Thế giới bây giờ không những là trò chơi, bất cứ vòng xoay nào cũng v) lợi ích, tiền đồ mà hy sinh bản thân….”

Hai bác sĩ đang nói chuyện, khi mở cửa ra lại không ngờ đến người minh đang bàn tán lại đang trong thang máy.

Trong tay cầm điện thoại, mặt không chút biểu cảm nhln hai người họ.

Một phút sau, một người định thần lại rồi nói: “Gì chứ, hình như chúng tôi đi nhầm rồi.”

Nói xong, hai người mau rời đi.

Mộ An An đã quen với những lời đàm tiếu như vậy.

Mới bẳt đầu thì có hơi không dễ chịu, nhưng thời gian lâu rồi cũng

cảm thấy lãng phí tâm trạng vào những chuyện như vậy thật vô vị.

Miệng là của người khác, cô không quản được.

Chỉ là Mộ An An quản không nổi, nhưng người khác lại không nhịn được.

“Mộ An An.” Giọng nói cùa người đàn ông trong video trầm thấp, ẳn chứa sự ấm áp.

Mộ An An vô thức ngồi xuống rồi thốt lên: “Thất gia, tự cháu xử lý được!”

Ánh mắt cùa người đàn ỏng trong video vừa sâu vừa nguy hiềm.

Mộ An An bảo đảm: “Thất gia, thật đó. Chú biết cháu trước giở không dễ bị người khác ức hiếp mà.”

Tông Chính Ngự nói: “Trước giở, ta không can thiệp vảo chuyện học và công việc của cháu. Nhưng ta không can thiệp không có nghĩa là cháu bị ức hiếp, hiểu không?”

Mộ An An vội gật đầu: “Không sao thật mà.”

“Mộ An An.”

“Thất gia, cháu thực sự có thé xử lý được, thật đó.”

“Chi có 1 ngáy.”

“Gì?”

“Ngày mai, ta sẽ cho người giám sát. Nghe những lời như vậy nữa thi ta sẽ đích thân xử lý.”

Mộ An An không cố cơ hội để thương lượng.

Anh ấy thực sự giận rồi.

Mộ An An hiểu rõ tử nhỏ đến lớn, Thất gia vẫn luôn chăm sóc cô.

Nhưng trước dó cho dù chuyện học hay đến việc thực tập bây giở, Mộ An An cũng đủ tự bảo vệ minh.

Nhưng nhiều lúc, Mộ An An không muốn làm rối mọi chuyện. Vặy nên mới nhẫn nhịn, mỡ một mắt nhắm một mắt.

Nhưng khi Thất gia nhúng tay vào, đừng nói đến khoa cấp cứu, cả bệnh viện cũng sẽ bị lật ngược.

Mộ An An lại bảo đảm: “Thất gia yên tâm, cháu có thể xử lý được.”

“ừ.” Người đàn ông đáp một tiếng, vùi diếu thuốc vào gạt tàn.

Mộ An An nghiêng đầu, nhìn vào camera mỉm cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK