Tiểu Cửu hửng khởi: “Em muốn làm một Tống Đình quỳ xuống xin em tha thứ, sau đó làm một cái cho bản thân em, đứng bên đó, hai tay khoanh trước ngực rồi hất hàm!”
Nói xong, Tiểu Cửu biểu diễn một mà.
Cô tràn đầy động lực.
Mộ An An cười không được, khóc không xong.
Vốn dĩ muốn nói là điều này không dễ gì làm, nhưng thấy khí thế cùa Tiểu Cửu như vậy thì vẫn là không nên dập tắt nó.
“Được, chị dạy em.” Mộ An An nói.
Hai người trò chuyện và vô tình bước vào khu vườn sau nhà,
thấy căn phòng thuỷ tinh
Mộ An An nhìn căn phòng thuỷ tinh và đột nhiên bật cười.
Lý do cô đến đây đêm nay là để xem thử, nhưng mục đích thực sự là…
vẫn là đi xem thử.
Chủ yếu là dâ hẹn Thất gia ròi, thời gian tối ngày mốt anh sẽ dành cho cô.
Nhưng Mộ An An định mời Thất gia vào phòng thuỷ tỉnh.
Nhân vật chính đã chiếm hết tâm trí của cô, thực sự đi vào và hiểu được cô, người đã che giấu tình cảm của mình suốt 8 năm.
Mộ An An đầy cửa phòng thuỷ tinh, nơi chửa đầy những hình
nộm dựa trên nguyên bản của cô và Thất gia với nhiều hình thù khác nhau.
Khi cô buồn hay vui đều sẽ làm.
Cô trút hết mọi cảm xúc của mình vào đây.
Mộ An An đứng trong phòng thuỷ tinh và đi lại xung quanh, đồng thời cố gắng tìm cách làm cho căn phòng thuỷ tinh trở nên đẹp đẽ và lãng mạn hơn.
Vì cô muốn mời người đàn ông tham gia thì phải làm gì đó.
Trước đây, Thất gia luôn dành sự bất ngờ và lãng mạn cho cô.
Lần này đến lượt cô.
Trong khi xem, Mộ An An đã vẽ ra một ý tưởng trang trí trong đầu
rồi bước đến chiếc máy: “Tới đây, chị dạy em.”
Tiểu Cửu trả lời điều này rất thích thú, biểu hiện trên khuôn mặt cô rất vui mừng.
Tất nhiên, Mộ An An nghi ngờ rằng lý do khiến Tiểu Cửu phấn khích là vì Tống Đình sắp có được một tên ác ôn đầu gối tay ấp với mình nên cô rất mong chờ.
Tuy nhiên, sự kỳ vọng của Tiểu Cửu đã giảm bớt đi.
Vì thực sự rất khó làm!
Mộ An An đã học thứ này trong 8 năm, giờ cô được coi là một người thành thạo.
Tiểu Cửu chưa bao giờ tiếp xúc trước đó, nhưng khi cô tiếp xúc thì cảm thấy vui mừng, phấn
khích và tràn đầy kỳ vọng, sau đó thì sụp đổ.
Có điều, việc khiến Mộ An An ngạc nhiên là cô tưởng Tiểu Cửu sẽ ném bùn rồi bỏ đi, tuy con bé bực minh và thiếu kiên nhẫn nhưng vẫn không hề mất bình tĩnh.
Nhưng sau khi mất kiên nhẫn thì cô đi uống một ly nước rồi quay lại và tiếp tục học.
Mộ An An rất thích Tiểu Cửu, không chỉ vì Tiểu Cửu dễ thương mà còn vi cô ắy như một đứa trẻ được lớn lên trong sự nuông chiều, nhưng tính tình lại phóng khoáng, tự do.
Không phải loại vô lương tâm, không biết gi đến người khác.