Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội - Mộ An An (Truyện full tác giả: Ninh Hải)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thái độ của Mộ An An khiến chủ nhiệm rất khó đoán.

Thông thường, ngay cả khi việc camera bị hòng, đáng lẽ cô ấy nên xem qua, nhưng lại ngồi im với vẻ mặt lạnh lùng như vậy.

Chủ nhiệm nhìn Mộ An An rồi nhìn qua Tiểu Trân, chủ nhiệm chỉ vào giữa: “Hai cô có ý kiến gì không?”

“Tôi không cố ý kiến. Tôi có thề đợi.” Tiều Trân nhanh chóng trả lời.

Mộ An An không nói gì, quay đầu nhìn Tiểu Trân.

Tiểu Trân cầm điện thoại: “An An, cho dù thế nào thì tôi vẫn mong cô thừa nhận càng sớm càng tốt. Suy cho cùng, trì hoãn cũng là kết quả.”

Mộ An An vẫn im lặng, chỉ nhln chằm chằm Tiểu Trân.

Tiểu Trân vô thức di chuyển cơ thể để tạo khoảng cách với Mộ An An: “An An, cô đừng nhìn tôi như thế. Cô làm tôi sợ đấy, cô có gia cảnh còn tôi thì không. Tôi thiếu tiền, còn cô thì giàu có, nhưng xin cô đừng dùng tiền để sỉ nhục tôi.”

“Không sống tốt à?” Mộ An An đột nhiên hỏi.

Tiểu Trân đang nói, đột nhiên ngập ngừng: “Cô, cô nói gì vậy….

“Cô không có thiên phú, miệng lúc nào cũng la cố gang, thực ra là làm rất ít. Nhưng suy cho cùng, cô theo bác sĩ Quách cũng lâu, vì tình nghĩa nên cô ấy mới đưa cô theo. Chỉ cần cô đừng hành xử

điên loạn, sau này chỉ cần chỉnh lại một sổ giấy tờ cần thiết thì công việc ở khoa cấp cứu sẽ vô cùng ổn định.” Mộ An An nói.

Giọng điệu của Mộ An An nhẹ nhàng, chậm rãi.

Nói xong, Mộ An An phì cười: “Cho dù hôm qua cô có nói dối tôi, bác sĩ Quách Ái Hoa cũng bảo vệ cô đó thôi. Nhưng tại sao cô nghĩ không thông muốn chết chứ?”

Mộ An An lắc đầu, có chút bất lực.

Biểu cảm của Tiểu Trân rất khó coi, dường như không hiểu những gì Mộ An An nói.

“An An, cô…” Tiểu Trân vừa

mở miệng, Mộ An An đứng dậy, tỏ ý không muốn nghe.

Mộ An An nói: “Tôi đi nhà vệ sinh, 10 phút sau quay lại.”

Nói xong, Mộ An An giật lấy điện thoại trong tay đôi vợ chồng. Hai vợ chồng ngan ngơ nhìn Mộ An An.

Mộ An An nói: “Chạy không thoát đâu.”

Nói xong, cô cầm điện thoại rời khỏi phòng giáo vụ, không ai dám ngăn cản.

Thư ký vô thức nhìn qua chủ nhiệm.

Chù nhiệm khua tay: “Liên hệ bên kỹ thuật qua đây.”

Thư ký hạ giọng: “Có cần liên hệ viện trưởng không?”

Hôm nay, Trịnh Thừa đến và

đang mở cuộc họp với nội bộ bệnh viện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK