Khi Thất gia quay đầu nhìn Mộ An An với ánh mắt tán thưởng, Mộ An An mỉm cười và nói một câu.
Mộ An An nói: “Cháu cũng muốn trờ thành người xuất sắc đứng cạnh chú.”
“Cháu khồng cần. Ta sẽ cúi đầu xuống.” Tông Chính Ngự nói rồi xoa nhẹ tai Mộ An An.
“Cháu không muốn chú cúi đầu.” Mộ An An nói chắc nịch.
Tông Chính Ngự không nói gì, chỉ nhẹ nhàng xoa tai Mộ An An.
Mộ An An quay đầu nhìn dòng sông trước mặt.
Vừa nãy mọi tâm trạng phiền não vì sự chia cách dường như bị cơn gió cùa dòng sông thổi bay mất rồi, tâm trạng đã trờ nên bình tĩnh hơn.
cỏ lén nhìn người đàn ông, trong lòng càng yên tâm hơn.
Gió đêm thổi nhè nhẹ, cô gái trên cầu có tỷ lệ cơ thể hoàn hảo, chiều cao ngang vai người đàn ông, dáng người nhỏ nhắn.
Người đàn ông bên cạnh có bờ vai rộng cùng đôi chân dài, nhẹ nhàng dựa vào cỏ gái với tâm thái bảo vệ.
Người ngoài nhìn vào thì như một cặp trai tài gái sắc.
Người qua đường và xe cộ nhìn thấy cảnh này, bất giác sẽ có cảm giác ngu’ö’ng mộ và có thiện cảm trong mắt họ.
Ngoại trừ người ngồi trong chiếc xe mà đen đang đậu bên kia cầu.
Người trong xe mặc bộ vest chính tề, đeo kính không gọng, che di đôi mat gian xảo
Anh nhìn chằm chằm vào hai người trên cầu, khoé miệng cong lên có chút lạnh lùng.
‘Tông Chính Ngự, những năm nay hào quang của chú ở Giang Thành là vô hạn. Bây giờ có giai nhân nhở nhung, những ngày tháng thật tuỳ ý.”
Lời nói lộ ra vẻ phiền muộn.
Nhất là khi người đàn ông hạ kính xuống, ánh mắt lạnh lùng như một con rẳn độc!
Mộ An An đang dựa vào Thất gia, nhìn dòng sông tĩnh lặng trước mặt, đột nhiên cảm thấy ớn lạnh sống lưng.
Cảm giác như bị một con rắn độc nhìn chẳm chằm, rất quen thuộc.
Mộ An An không do dự, quay người lại và nhìn sang bên kia đường.
Ngoại trừ một chiếc xe màu đen phóng đi thì không cỏ chỗ nào an toàn.
“Sao vậy?” Thất gia nhìn qua đường.
Mộ An An định thằn lại: “Không, không có gì. Có lẽ cháu mệt quá thôi. Thất gia, cháu muốn về. Hôm nay giáo viên đã giao cho cháu rất nhiều nhiệm vụ, cháu phải về rồi.”
Tông Chính Ngự gật đầu.
Sau 2 phút, xe của La Sâm đã đậu ngay con đường cạnh cây cầu.
La Sâm xuống xe mờ cửa sau cho hai người họ.
Khi Mộ An An cúi xuống và bước vào xe, tay của Tông Chính Nyự đật ngay mep xe
de Mo An An.khöng bi va däu.
Sau khi Mo An An väo, Thät gia moi len xe.
Xe tu* ti> län bänh, Mo An An nhin lai chö lüc näy, cam thäy cö le do ban than nghl nhiöu röi.
Triroc dö, cö luön cö cäm giäc bi mot con räc doc theo döi, lä Giang Phong.
Bäy gö Giang Phong chäc chän khöng the
näo quay lai.
Mo An An xoa trän, cäm thäy höm nay tarn trang quä kich dpng nen möi nghi ngö1 nhir vay.
Mo An An dang nghi thi dpt nhien cäm thäy tren mpt cö hoi lanh, vai cö co rüm lai vi
söc.
Vüa quay däu, thäy Thät gia dang cam mpt
lon coca không đường nhỏ.
Anh mờ nắp cho cô bằng một tay.