Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội - Mộ An An (Truyện full tác giả: Ninh Hải)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộ An An gật đầu và đi theo bác sĩ Quách.

Khi bác sĩ Quách đến vãn phòng liền nhìn lại: “Cô có đẩy cô ấy không?”

Mộ An An lắc đầu: “Tôi thửa nhận tôi có chút xích mích với cô ấy,

nhưng tôi không thể đẳy một thai phụ được.”

Bác sĩ Quách không trả lời, nhìn Mộ An An rồi nói: “Được rồi, tôi biết rồi. Bệnh nhân đang yếu, nhớ theo sát chút. Đừng quên răng cô đã là một bác sĩ thực tập”

Nói xong, bác sĩ Quách chình lại cổ áo giúp Mộ An An.

Mộ An An gật đầu.

Cô thấy có lỗi vì vài giây ngập ngừng đó của mình.

Những gì đã xảy ra, Mộ An An không muốn nghĩ về nó.

Xem sự việc đó là một lời cảnh tỉnh đẻ tránh xảy ra lần nữa.

Thấy bác sĩ Quách vào vãn

phòng, Mộ An An đi làm việc. Nhân tiện gọi cho Ngự Viên Loan để báo tình hình của Chung Đình.

Chung Đình thức dậy sau một tiếng.

Mặc dù Mộ An An đã báo cho Ngự Viên Loan nhưng vẫn chưa có ai đến xem.

Mang thai đứa con của Thất gia chẳng phải rất cao quý hay sao?

Mộ An An nhìn chằm chằm điện thoại, đang nghĩ xem có nên báo Thất gia một tiếng không. Cô quay người đi vào phòng bệnh của Chung Đình.

Cô bỏ điện thoại vào túi áo rồi đầy cửa đi vào.

Chung Đình đang nằm trên giường, sắc mặt nhợt nhạt, môi tái nhọt

Mộ An An đi qua, nắm lấy cái ghế ngồi xuống.

Hai tay đẻ vào túi áo, chân gác chéo.

“Đứa con của ai?” Mộ An An hỏi.

Trước khi Chung Đình ngất xĩu, Mộ An An vẫn nghĩ Chung Đình mang thai già?

Có ông ở sau chống lưng, cho dù mang thai giả vẫn không có gì.

Nhưng khoa cấp cửu đã xác định Chung Đình cỏ thai.

“Cô An An, cô đang nói gì vậy. Đứa con này tất nhiên của Thất gia rồi.” Chung Đình thều thào.

Mộ An An giễu cựt: “Cô không có não cũng đừng xem người khác cũng vậy chứ? Cô và Thất gia chưa từng phát sinh quan hệ, trong lòng tự biết chứ hả?

Chung Đinh nói: “Không phải ở Ngự Viên Loan, mà ờ thù đô.”

Mộ An An im lặng, nhìn chằm chăm người đang nằm trên giường.

Chung Đình ho hai tiếng rồi nói: Tôi sớm đã đến thủ đô rồi, vẫn luôn ờ nhà Tông Chính. Trước đỏ, không phải cô đã gặp tôi ở quán cà phê sao?

Quán cà phê mà Chung Đình nói là nơi đầu tiên cô và Tiểu Cửu gặp mặt.

Lúc đó, Mộ An An chỉ thấy góc 1 nghiêng nên hoài nghi Chung ‘ Đình, nhưng tìm người điều tra thi không phải.

“Biết sau khi gặp cô, ông đã tìm người giải quyết. Vậy nên, cô mới không phát hiện.” Chung Đình lý

giải sự nghi ngở của Mộ An An.

Mộ An An cong miệng: “Nếu là vậy thi cô cũng rất quỷ kế đa đoan.”

Khi Chung Đình được chọn để yểm trợ, cô càng thấy oô gái này không ngừng vươn lên để hoàn thiện bản thân. Cho dù xuất thân không tốt, vẫn nỗ lực học hành và xuất sắc hơn nguòi khác.

Mộ An An rất ngưỡng mộ sự kiên trì đó. Nhưng bây giờ có vẻ như Mộ An An đã bị mù.

Thấy Mộ An An im lặng, Chung Đình nắm lấy mền bông và nói: “Thất gia ở nhà Tông Chính mấy ngày, nên ông sắp xếp….”

Nói xong, Chung Đình liền cúi đầu, đỏ mặt: “Thất gia cũng biết, hôm đó chúng tôi rắt vui vé.”

Nói xong, Mộ An An liền đứng dậy đi ra ngoài.

“Tiểu thư An An….M Chung Đình

gọi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK