Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội - Mộ An An (Truyện full tác giả: Ninh Hải)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói xong, Mộ An An liền kéo Tiểu Cửu ra ngoài.

Tiểu Cửu có chút không nỡ, quay đầu nhìn hai hình nộm mình vừa làm xong.

Không quên nói: “Chị An, sau khi em về sẽ nói ba em làm một phòng thuỷ tinh như vậy, bên ngoài phải treo một tấm biển ghi

là….ghi gì nhỉ? À, cứ ghi là ba

và chó không được phép vào.”

Mộ An An:……

“Chị cảm thấy ba em không những không làm mà còn đánh cho em một trận.”

Mộ An An yên lặng nhìn Tiều Cửu, cảm thấy đứa trẻ này lớn

lên không thiếu tay chân chính là tình yêu đích thực của ba dành cho cô ấy.

Hôm sau.

Mộ An An thức dậy vào sáng sớm và không có nhiều thời gian để ăn sáng, nên cô nói người hầu gói chiếc sandwich và lên xe ản.

Lẽ ra Mộ An An phải đi làm lúc 8 giờ, nhưng vì sáng nay có cuộc họp sớm trong phỏng cấp cứu nên cô phải có mặt lúc 7 giờ.

Khi Mộ An An đến bệnh viện đã là 6h50, cô chạy một mạch lên phòng hội nghị đã là 6h55.

Ngay khi cánh cửa được mở ra, hầu như tất cả bác sĩ và y tá từ khoa cấp cứu đã đến.

Bác sĩ Quách Ái Hoa đang ngồi ở ghế chỉnh, trên tay cầm một cái ly giữ nhiệt.

Trên đó vẫn còn nóng.

Mộ An An đẩy cửa bước vào, động tác có hơi ồn, mọi người xung quanh đều nhìn cô.

Cỏ thề giải thích nhiều hơn sự bôi roi.

Không biết là do cắn rứt lương tâm hay gl, Mộ An An cho rằng những người này nhìn người khác rất kỳ lạ.

Mộ An An liếc nhìn chiếc đồng hồ, mặc dù sát giờ nhưng 7h mới đúng, cô ngồi vào vị trí và lấy sổ ra.

Mộ An An không nói gì, chỉ im lặng ngồi đó.

7h mới bắt đầu, bác sĩ Quách Ái Hoa không có ý định bắt đầu, cô dựa vào ghế và uống nước.

Tiểu Trân ngồi bên cạnh Mộ An An có lòng tốt nhắc nhở: “Khi cô vào nên xin lỗi trước.”

“Sao tôi phải xin lỗi?” Mộ An An cau mày.

Tiểu Trân nhìn Mộ An An với ánh mắt khó hiểu: “Cô đến trễ, cô nói xem sao phải xin lỗi? Khi cô vào không phát hiện mọi người đều đang nhìn cô sao?”

“Nhưng tôi đâu có tới trễ.” Mộ An An bình tĩnh trả lời.

“Nhưng bác sĩ Quách Ái Hoa và tất cả mọi người cũng tới rồi.”

“Tất cả mọi ngựời đến thì tôi cũng đâu có đến trễ.” Mộ An An

vẫn thẳng thắn đáp.

Sát giờ không xấu, nhưng không phải lỗi.

Nếu hôm qua bác sĩ Quách Ái Hoa nói rằng lố 50 phút là muộn thì khi Mộ An An đẩy cửa vào sẽ trực tiếp xin lỗi.

Nhưng hôm qua, Quách Ái Hoa thông báo là 7 giờ trong phòng họp.

Mộ An An không phải người cổ hủ, nhưng không thể dụi mắt vào cát, đúng sai có tiêu chuẩn.

Tiểu Trân bên cạnh cô không ngờ đến là Mộ An An lại nói một cách tự tin như vậy.

Có lẽ đây là lần đầu tiên cô thấy một người như vậy, tức đến mưc không nói nên lời.

Cùng lúc đó, bác sĩ Quách Ái Hoa gõ bàn, đặt ly trà xuống và^ nói: “Mọi người đã đến đủ thì băt đầu thôi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK