Mộ An An muốn tránh đi nhưng Tông Chính Ngự không để cô làm vậy, vịn chặt lấy eo cô trong lúc nghe điện thoại.
“Nói.”
“Là ta.” – Trong điện thoại có mội giọng nói truyền tới.
Vì Mộ An An ngồi gần nên có thể nghe được giọng nói đó hình như của một người già, nhưng giọng có vẻ rất nội lực, vô cùng uy phong.
Phản ứng đầu tiên của cô chính là lảo gia Tông Chính.
Nhưng sau khi Thất gia nghe thấy giọng nói, cau mày lên và nén giọng xuống: “Việc gì?”
“Lộ trình đã định, trợ lý của ta sẽ liên lạc với cháu.” – ông nói.
Mộ An An nghe thấy tiếng luôn cảm thấy âm thanh này vô cùng cứng rắn, vả lại còn công thức hoá.
Hoàn toàn không giống như thái độ của một người cháu.
Càng huống hồ, lúc trước bác sĩ Cố có nói qua lão gia Tông Chính đối với Thất gia rất khác, đó là bàn tay đã nuôi lớn một đứa trẻ.
Mộ An An cho rằng cuộc đối thoại của hai người họ vô cùng thân thiết…
Nhưng bây giờ nghe tháy hai người nói chuyện, hiện thực không giống như Mộ An An nghĩ.
Lúc này, ông lại nói một câu: “Lần này ta qua đó, cháu dẫn con chim hoàng yến đó đến cho ta xem, ta muốn xem xem con chim hoàng
yến mà cháu giấu suốt 8 năm là ai?”
Không biết có phải Mộ An An cảm giác sai hay không, cô nghe thấy câu cuối cùng với tiếng găn của ông.
“Cô ấy không phải chim hoàng yến.” – Thất gia thẳng thắn trả lời.
Mộ An An lén nhìn Tông Chính Ngự.
Thất gia nói thêm: “Không cần gặp đâu, mấy ngày ông đến cô ấy vừa hay ra ngoài thực tập rồi, không đúng thời điểm.”
Ban đầu, Mộ An An còn cảm thấy cảng thẳng, hơn nữa vì câu ‘Cô ấy không phải chim hoàng yến’ của Thất gia mà lòng cô có chút phấn khích.
Nhưng sau khi nghe được lời nói của Thất gia từ chối gặp mặt một cách thẳng thừng, tim của Mộ An An như rơi xuống một vũng nước lạnh, vô cùng lạnh giá.
Cô cụp mắt xuống trong tuyệt vọng.
Thất gia kết thúc cuộc gọi với ông.
Khi Thất gia đặt đỉện thoại xuống, Mộ An An ngã vào lòng Thất gia: “Thất gia, để cháu dựa vào, lát nữa cháu phải đối mặt với một lũ lang sói, hổ báo, cháu sẽ rất căng thẳng.”
“Đều đã sắp xếp xong rồi, không cần sự.” – Thât gia đưa tay xoa sau đầu Mộ An An.
Khi cúi đầu xuống còn đặt một nụ hôn lên trán cô.
Mộ An An nhắm mắt lại, yên lặng dựa vào lòng Thất gia.
Trước đây khi còn ở thủ đô, với tư cách là đối tượng liên hôn do ông sắp xếp cho Thất gia, cô cả của nhà họ Đường – Đường Mật đã khinh thường, chế nhạo Mộ An An rằng cô chỉ là một con chim hoàng yến bên cạnh Thất gia.
Lúc đó, Mộ An An đã bác bỏ.
Còn bây giờ, lão gia Tông Chính cũng nói Mộ An An chính là con chim hoàng yến được nuôi dưỡng bên cạnh Thất gia.
Thất gia bác bỏ.
Nhưng tình hình hiện tại thì cô ở bên cạnh Thất gia, ngoại trừ là thân phận của một con chim hoàng yến ra thì còn thân phận
gì?
Bàn tới bàn lui, nói đi nói lại.
Sau cùng cũng chỉ là ba chữ ‘chim hoàng yến’, dù sao cũng có thẻ khái quát được mối quan hệ giũa hai người.