Mộ An An mím môi: “Tuỳ chú thôi, chú không sợ người khác theo đuổi cháu à? Có nhiều đàn ông muốn theo đuổi cháu lắm
đấy.”
“Ai dám?” Tỏng Chính Ngự nhướng mày.
“Làm gì có ai như chú, theo đuồi cần phải đấu tranh công bẳng chứ.” Mộ An An lẩm bẳm, đưa tay vỗ ngực Tông Chính Ngự.
Mộ An An nhìn anh, do dự một lúc rồi hỏi một câu: “Tại sao chú muốn theo đuồi cháu, tại sao lại muốn thay đồi mối quan hệ? Trước đó, không phải đã nói chỉ là mối quan hệ trường bối và hậu bối thỏi sao?”
Vừa nãy khi Mộ An An nói điện thoại với bác sĩ Cố đã hòi câu này.
Không động lòng trong 8 năm, tại sao đột nhiên lại động lòng?
Vì lần thắt hẹn đó khiến cô giận, vậy nên cảm thấy mối quan hệ trưởng bối và hậu bối không cố cách nào để cô ở lại bên cạnh anh, nên mới đồi hình thức khác?
Mộ An An không có cảm giác an toàn, cũng không tin vào động lòng bất chợt.
Đối với cô ấy, chỉ cần vài giây lả có thể gặp được ai đó.
Tông Chính Ngự nắm lấy tay cô.
Mộ An An nhìn anh, do dự một lúc rồi hỏi một câu: “Tại sao chú muốn theo đuổi cháu, tại sao lại muốn thay đỏi mối quan hệ? Trước đó, không phải đã nói chỉ là mối quan hệ trưởng bối và hậu bối thôi sao?”
Vừa nãy khi Mộ An An nói điện thoại với bác sĩ Cố đã hỏi câu này.
Không động lòng trong 8 nám, tại sao đột nhiên lại động lòng?
Vì lần thất hẹn đó khiến cô giận, vậy nên cảm thấy mối quan hệ trưởng bối và hậu bối không có cách nào để cô ở lại bên cạnh anh, nên mới đổi hình thức khác?
Mộ An An không có cảm giác an toàn, cũng không tin vào động lòng bất chợt.
Đối với cỏ ấy, chí cần vài giây là có thể gặp được ai đó.
Thời gian gặp gỡ không động lòng, thl xác suất động lòng trong tương lai lá vo cùng ít.
“Câu hỏi này sẽ có đáp án sau quá trình theo đuổi cháu.” Tông Chính Ngự trả lời.
Mộ An An không thể nói là thất vọng, cũng không cảm thấy câu trả ỉờỉ này có vấn đề
gì»
Cô hỏi tiếp: “Vậy còn Chung Đình? Chú đinh giải quyết thế nào, còn đứa bé trong bụng cô ta? Chú định cừ vậy mà bỏ qua, đợi òng rời khỏi Ngự Viên Loan và đưa Chung Đinh theo, sau đó để cô ta sinh đứa bé ò thủ đò ả? Đứa bé đó là cúa chú sao?”
Từ tâm trạng không ổn định quay về lại tâm trạng bình tĩnh, Mộ An An lue này dà
Cô động lòng rồi si mê vì người đàn ỏng này nói theo đuổi cô khiến cô như người mất hồn.
Nhưng cô vẫn còn chút lý trí để đặt vấn đề.
Đối mặt với câu hỏi này của Mộ An An, Tông Chính Ngự không chút biểu cảm.
Anh nói: “Trước lúc ông rời đi, chuyện của Chung Đình sẽ được glảl quyết.”
“Vậy Chung Đình thật sự mang thai con chú? Cô ta nói với cháu là khi ở thủ đô đã có rồi. Lúc đó chú về nhà Tỏng Chính, ông đả sắp xếp mà.” Mộ An An hỏi.
Mặc dù rất tin tưởng Tông Chính Ngự, nhưng ngày đó ỏ’ phòng bệnh, Chung Đình nói với Mộ An An là đã mang thai khl Thất gia về thủ đô.
Mộ An An vản còn bi nhừnoiởi
dó ánh
hường.
Tồng Chính Ngự phủ nhận: “Không thể. Cơ hội duy nhất của cô ta là vài tháng trước đó, vào đêm chứng đau đầu của ta tái phát.”
Trải tim của Mộ An An lệch nhịp.
Tông Chính Ngự nhìn chằm chằm Mộ An An: “Chỉ khl chửng đau đầu tái phát, ta mới mất hết lý trí. Vậy nên đêm đó cháu biết là cô ta vào không?”
“Cháu, cháu không biết.” Mộ An An nói và quay người rời đi.
Biểu cảm cô trầm mặc, trước đó còn không dám nói chuyện này.