Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội - Mộ An An (Truyện full tác giả: Ninh Hải)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Có điều viết nhiều năm như vậy rồi, độc giả mắng tôi cũng có nhưng người ủng hộ tôi cũng nhiều. Câu chuyện của tôi có thể không khiến mỗi một người hài lòng, nhưng những độc giả luôn hiểu sự biểu đạt trong câu chuyện của tôi, luôn ủng hộ tôi đều là những người rất ấm áp.

Có lúc tâm trạng không tốt, có lúc nghĩ không thông, có lúc cơ thể co chút vấn đề nhưng nhũng cô gái đó luôn hiểu cho tôi, gửi lời

tôi.

Mộ An An nghe những lời của nữ giáo viên.

Cô không cần xem biểu cảm của giáo viên nữ cũng có thể cảm nhận được sự ấm áp của những cô gái thích truyện của cô ấy là hạnh phúc nhất.

Người được ủng hộ cũng sẽ trở nên ắm áp hơn.

Mộ An An sau cùng cũng gắp được mảnh thuỷ tinh cuối cùng ra để vào chiếc đĩa.

Chẳng qua cô rất tỉ mỉ lại chu đáo nên kiểm tra thêm một lượt nữa để chắc chắn đã xử lý sạch sẽ.

“Cô đang làm gì vậy?”

Khi Mộ An An đang xử lý vết

thương, một giọng nói uy nghiêm phát ra từ bên cạnh.

Mộ An An ngẩng đầu liền thấy bác sĩ Quách Ái Hoa với vẻ mặt nghiêm nghị, biểu cảm rất hung dữ, trông lời nói còn có ý trách phạt: “Nói tôi biết cô đang làm cái gì đi?”

Mộ An An ngập ngừng vài giây: “Tôi đang xử lý vết thương.”

“Sáng sớm hôm nay, câu đầu tiên tôi nói với cô là gì?” – Bác sĩ Quách Ái Hoa chất vấn.

Giọng nói không lớn nhưng cũng đủ khiển cả y tá và bệnh nhân nghe rõ.

Có vài bệnh nhân đang khóc la nhưng họ dã ngậm miệng lại và nhìn về phía này.

Mộ An An định thần lại và trà lời: “Khoa cấp cứu đang thiếu nhân lực nên vết thương này không thể trì hoãn được.”

“Đừng nói những lời nhảm nhí náy với tôi, cô không có não hay không có lỗ tai mà nghe không hiểu lời tôi nói?” – Bác sĩ Quách Ái Hoa cắt ngang lời của Mộ An An, giáo huấn không thương tiếc

Ánh mắt của những người xung

quanh nhìn chằm chằm vào bên này.

Mộ An An mím môi, sau đó đáp: “Cô từng nối là thực tập sinh không được động tay trong vòng 3 ngày.”

“Cô vẫn nhớ những lời tôi nói à, bây giờ thì đang làm gì, tạo phản sao? Còn cảm thấy bàn thân mình là thủ khoa chuyên ngành y học thì lợi hại lắm à, cái gì cũng không biết thì có thề làm gì?”

Đối mặt với sự trách mắng cùa bác sĩ Quách Ái Hoa, Mộ An An cố gắng giải thích: “Bác sĩ Quách, chuyện này….”

“Chuyện này làm sao, cô không làm việc theo quy tắc còn muốn giảo biện? Nhiều lý do như vậy, đây là khoa cấp cứu của bệnh viện, mỗi môtphútđều liên quan

đến mạng sống của bệnh nhân, ở đây không phải chỗ để cô phát triển sự ưu tú của bản thân! Tôi nói cho cô biết, hôm nay tới đây thôi, tôi không quan tâm cô là thủ khoa ngành y học hay có gia thế, thân phận gì ở sau, cô dưới trướng tôi thì tốt nhất là làm theo quy tắc tôi dưa ra, nếu không tôi sẽ đánh dấu X vảo báo cáo thực tập của cô đấy! Dưó’i mắt tôi không cho phép cô lấy sự nghiệp ra phô trương hay xây dựng sức khoẻ của bệnh nhân trên lòng tự phụ của cô!” – Quách Ái Hoa lớn tiếng, nhiều nhân viên y tế tại hiện trường im lặng nhìn bà ta khiển trách.

Mặc dù Mộ An An không muốn mất thể diện nhưng lòng tự trọng củạ cô không hề mất, nếu bị giáo huẩn như này ờ nơi công cộng và bị gán cho là tự phụ, phô trương, kiêu ngạo thì rất khó chịu.

Cô trong miệng của Quách Ái Hoa dường như đã trờ thành một kẻ cặn bã vào bệnh viện với tư cách là một bác sĩ thực tập dựa vào mối quan hệ.

“Cô còn đứng đây làm gì, ra ngoài cho tôi!” – Quách Ái Hoa ra lệnh.

Bà ta vừa nói xong, nhiều người xung quanh liền bàn luận.

“Thực tập sinh của bệnh viện mấy người là dựa vào quan hệ mới được vào sao?”

“Bác sĩ Quách nổi tiếng là thiết diện vô tư, muốn dựa vào quan hệ dưới mắt cô ấy thì khó rồi.”

“Thực tập sinh nhỏ nhoi này nhìn thì xinh đẹp, sao lại làm ra chuyện không xem bệnh nhàn ra gì thế, loại bác sĩ này nên bị thu

hồi giấy phép vĩnh viễn!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK