Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Cô Vợ Nuôi Từ Bé Đại Thúc Xin Đừng Vội được cập nhật nhanh nhất trên Tamlinh247.com
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Chương 212: Em thay ca cho Trần Hoa
Cô chưa bao giờ hỏi qua, ngày 3 tháng 3 có ý nghĩa đặc biệt gì đối với bác sĩ Cố hay không, cô cũng sẽ không bao giờ làm phiền hắn khi hắn đang có tâm trạng buồn.
Suy bụng ta ra bụng người.
Khi bản thân cô có tâm trạng vô cùng khổ sở, cô không muốn bị ai
quấy rầy.
Rất nhiều người không muốn bị ai nhìn thấy bản thân mình đau buồn.
Sau khi Mộ An An trở về biệt thự liền trờ về phòng tắm rửa.
Nằm trên giường, cô nhìn chằm chằm vào nhật ký cuộc gọi với Tông Chính Ngự một lúc lâu, cuối cùng cồn rượu cũng nổi lên, Mộ An An hoàn toàn chìm vào giấc ngủ.
Sau khi uống rượu, buổi tối Mộ An An ngủ vô cùng ngon giấc.
Nhưng ngày hôm sau tỉnh dậy, cơn đau đầu như muốn nứt ra, hậu quả cuộn trào mãnh liệt của việc say rượu.
Mộ An An được xếp làm ca chiều, nhưng Trần Hoa lại làm ca sáng.
Với mức độ uống rượu của Trần Hoa và Hoắc Hiển ngày hôm qua, cõ lẽ vẫn chưa tỉnh lại.
Mộ An An gửi tin nhắn cho Trần Hoa, thông báo cô sẽ thay ca sáng cho Trần Hoa, sau đó đứng dậy đi rửa mặt, ăn sáng xong rồi đến bệnh viện.
Vừa tới cổng bệnh viện tâm thần Lam Thiên, liền chạm mặt chị hướng dẫn làm việc cùng với Trần Hoa.
Chị hướng dẫn tên là Nguyễn Ngọc,vừa nhìn thấy Mộ An An thì có chút kinh ngạc: “An An, sao em lại đi làm, không phải em làm buỗi chiều sao?”
“Em thay ca cho Trần Hoa.” – Mộ An An giải thích ngắn gọn.
Nguyễn Ngọc gật đầu, không nói gì nữa.
Suy cho cùng, chuyện đổi ca
giữa các đồng nghiệp là chuyện rất bình thường, lãnh đạo cấp trên biết điều đó nhưng họ không quan tâm, miễn sao sắp xếp hợp lý là được.
“Đúng rồi, An An còn có chuyện này, em có nghe nói chưa?” -Nguyễn Ngọc mở miệng.
Mộ An An nghi hoặc: “Chuyện gì vậy?”
“Bệnh viện cùa chúng ta sẽ có hai sinh viên thực tập từ bệnh viện liên kết đến trao đổi học tập trong một tháng.”
“Lại trao đổi sao?”
“Đúng vậy. Nghe nói, trong danh sách có đại tiểu thư của y dược Giang thị, về phần người còn lại thì không biết.”
Nguyễn Ngọc nói xong, lại bắt đầu cảm khái lên: “Nói đến Giang gia, gần đây xảy ra rất nhiều chuyện. Trước đó không hiểu tại sao lại dính dáng tới tiệm thuốc của Trần gia, bị điều tra rất lâu, phải mất rất nhiều quan hệ mới thông qua được. Mấy ngày trước Giang Phong lại gặp chuyện không may, hiện tại còn chưa điều tra ra được. Sau đó lại
truyền ra tin tức, cha con Giang thị bị đuổi ra khỏi tiệc rượu của trang viên Hoắc gia.”
Nguyễn Ngọc là người thích buôn chuyện, cho nên rất muốn khám phá những chuyện này, sau khi biết được, lại càng muốn nói cho người khác biết.
Cô ta nói tiếp: “Nhưng như ngày qua qua chị đã nói, mặc kệ Giang gia có thế nào đi chăng nữa thì cũng có Ngự Viên Loan làm chỗ dựa vững chắc, ở Giang Thành tha hồ mà tung hoành.”
“Nguyễn Ngọc, An An hai người
các cô sao còn ở đây, mau lên lầu đi, phòng hội nghị đã họp từ sớm rồi.”
Bác sĩ Trần đi tới, cầm lấy sổ ghi chép cảnh cáo rồi bước nhanh lên lầu.