Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội - Mộ An An (Truyện full tác giả: Ninh Hải)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn chiếc bánh kem trước mặt, hai tầng là màu hồng trộn cùng màu trắng, hai tầng đỉnh để một cải vương miện.

Có hơi kỳ, cũng không biết là ai chọn nữa.

Mộ An An bặm môi, trong lòng lẩm bẩm nhưng vẫn đan tay lại, nhắm mắt cầu nguyện.

Cầu cho cháu và chú ấy mãi không chia lìa.

Mộ An An nhắm mắt, nghiêm túc cầu nguyện, sau đó mở mắt ra rồi thổi nến.

Mộ An An vừa thổi nến xong, bên tai bỗng có tiếng ‘bùm’.

Sau đó cảm thấy đèn cả phòng được mở hết lên, cô chưa kịp phản ứng gì thì đã lấy tay che

mắt lại.

Lòng bàn tay có hơi lạnh khiến cô có cảm giác rất quen thuộc.

Cùng lúc đó, bên tai có tiếng la rất phấn khích: “Sinh nhật vui vẻ!”

Từ âm thanh này là Mộ An An đã nhận ra là của Tiểu Cửu.

Mắt Mộ An An bị che một lúc, vừa buông ra thì đã nhìn rõ cảnh tượng xung quanh.

Cho rằng căn phòng được thiết kế tường kính này có thể nhìn rõ cảnh vật thiên nhiên bên ngoài, mưa sao băng vẫn còn đó chỉ là tảng thêm chút lãng mạn và huyền ảo thôi.

Căn phòng dường như không bố trí, nghệ sĩ piano chuyên nghiệp đàn bài hát chúc mừng sinh nhật

để tăng thêm không khí, trên đầu là nhiều loại bóng bay và băng lụa màu.

Khoé mắt Mộ An An có hơi nóng.

Tiểu Cửu cúi người từ phía sau Thất gia nở nụ cười mãn nguyện: “Chị An, bất ngờ chưa? Để làm chị bất ngờ mả em đã nhịn rất lâu rồi, suýt nữa thì lộ bí mật.”

Mộ An An không nói gì, chỉ kìm nén.

Điều bất ngờ này thật không kịp trở tay.

Mộ An An nhất thời không nói được gì, chỉ nhìn cành vật xung quanh.

Hoắc Hiển từ một bên bước ra với mái tóc xoăn nhuộm đen trông điềm đạm hơn nhiều,

nhưng vẻ kiêu ngạo và giễu cợt trên hang chân mày của hẳn vẫn không biến mất.

Hắn cầm một bông hồng trong tay, chỉ vào bông hồng và nhún vai, có chút bất lực nhưng khóe miệng lại nở một nụ cười.

Bác sĩ Cố đi ra từ cạnh Tóc Xoăn, trên tay cầm một món tráng miệng.

Tống Đinh không biết phải bước ra từ đâu nên cậu áy đã một tay bế Tiểu Cửu rời khỏi chỗ Thất gia.

Đây đều là người quen của Mộ An An.

Cũng là trước đó, nếu không đếm xỉa Mộ An An thi nói rằng không muốn đi ăn với cô hoặc không ránh….

Tất cả đều ở đây.

Người nào cũng là lừa đảo!

Mộ An An mau chóng dời mắt sang chỗ khác.

Có chút cảm động….

Không, vô cùng cảm động.

Cảm động hơn là không phải bất ngờ này.

Đó là người đàn ông trước mặt đang cầm một cái bánh kem, cô có thể gọi tất cả những người bạn của mình đến để chúc mừng sinh nhật một cách đơn giản.

Không có cảnh đẹp lộng lẫy của những năm trước và cũng không ồn ào.

Vui vẻ một chút.

‘Thất gia…Chú có thể đem cái

bánh kem cản đường này ra chô khác không?” Mộ An An gọi nhỏ tiếng, đồng thời kéo tay áo Thất gia.

Thất gia: ???

Cản đường? Bánh kem?

Tông Chính Ngự cụp mắt xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK