Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội - Mộ An An (Truyện full tác giả: Ninh Hải)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộ An An không có những phiền não này.

Mặc dù không phải thần đồng, cũng không phải thiên tài hay học bá nhưng não cô vẫn ổn, chỉ cần khắc khổ một chút là có thể học đưọc, lại cỏn học rất tiến bộ.

“Lý do khiến mẹ lưu lại phương án, thực ra muốn có một cơ hội để hoàn thiện nó và cứu lấy những đứa trẻ kia.”

Mộ An An ngẩng dầu nhi Thất gia.

Tiểu Cửu là minh chứng.

Cho dù cố gắng thế nào, học lẩm

sao đều vô dụng.

Nhưng ba mẹ của Tiểu Cửu không hiểu, chi là cảm thấy con bé ngốc nghếch và không nghiêm túc nên họ liên tục máng mỏ, huấn luyện con bé.

Tiểu Cửu không chịu nổi áp lực nên bỏ nhà đi.

Nhưng nếu loại thuốc thông minh thực sự thành công thi những đứa trẻ này sẽ được cứu.

Không cần đắm chìm trong nỗi đau rõ ràng đã cố gắng như vậy, lại không bì kịp một phút dễ dàng của người khác.

Mộ An An nói chuyện rất lâu nhưng Thất gia lại không nói gì.

Anh nhìn cô mà không có cảm xúc gì trên khuôn mặt.

Anh nhin cô thế này khiến Mộ An An rất căng thẳng.

Cô không thề không hỏi: “Thắt gia, cháu nói sai sao, sao chú không nói gì?”

“Không biết nói gi.”

“Hả?”

Tông Chính ngự vuốt tóc Mộ An An: “Chỉ là cảm thấy bạn nhỏ nhà ta đã lớn rồi, xem người khác là trẻ con rồi.”

Thất gia nói xong, trong đầu cô xuất hiện hình ảnh được Thất gia hôn trên ban công vào đêm đỏ, Thất gia cũng nói câu tương tự ‘Cháu lớn rồi.’

Ngay khi nghĩ đến điều đó, mặt cô bắt đầu đỏ bừng.

Cô cúi đầu: “Làm gì có.

Tông Chính Ngự cười và chỉnh lại tóc cho Mộ An An, giúp cô cài lại chiếc kẹp tóc.

Hoa văn được vẽ trên chiếc kẹp là khu vườn cùa Ngự Viên Loan.

Klch thưởc cùa chiếc kẹp binh thường, không quá lớn, quá lớn sẽ không đẹp nhưng Ngự Viên Loan rất rộng lớn.

Vì vậy, chiếc kẹp đã thẻ hiện rõ kỹ năng khéo léo và tỉ mỉ của người lảm.

Tông Chính Ngự chạm vào hoa văn trên chiếc kẹp băng đầu ngón tay: “Vậy không tra nữa.”

“Không tra nữa, được không?”

“Bây giờ công nghệ chưa hoàn thiện, đợi có kỹ thuật rồi nói.”

Câu này khiến Mộ An An do dự vậ bất an, trong chốc lát bị san bằng.

Cô gật đầu: “Được rồi, đợi cỏ kỹ thuật rồi nói.”

Xe đến cổng toà nhà công ty.

Nhàn viên bảo vệ ở cửa bước tới mở cửa ờ băng ghế sau xe.

Mộ An An cùng Thất gia xuống xe.

Khi Tông Chính Ngự vòng ra sau xe và đến chỗ của Mộ An An, anh nắm lấy cồ tay cô và đi vào công

ty-

Trong lúc đi, tay của Thất gia trượt xuống một cách tự nhiên, Mộ An An dang tay theo bận năng và tay của Thất gia năm chặt lại.

Các ngón tay đan vào nhau.

Thấy sự xuất hiện của chủ tịch, quầy lễ tân của sảnh công ty lập tức bước tới và đứng thành hai hàng: “Chủ tịch Ngự!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK