Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội - Mộ An An (Truyện full tác giả: Ninh Hải)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Miệng Tiểu Cửu đầy kem, nhựng cô không thể ngăn được cái rắm của mình: “Chị An, chị xinh đẹp nhất cả thế giới này, chị tà người đẹp nhất mà Tiểu Cửu từng gặp, không có ai so được với sự xinh đẹp và hiền lương thục đức của chị An, chị An nhà ta là giỏi nhất!”

Khi Tiểu Cửu đang phóng đại, Mộ An An ngẩng đầu lên nhìn lên và lấy miếng bánh mì nhét vào miệng Tiểu Cửu.

Tiểu Cửu ú ớ ú ớ rồi ăn cả bánh kem.

Sau khi nếm thử cẩn thận: “Sao cái bánh này có mùi vị thưởng thế, còn mang chút rượu nữa?”

“Rượu? Tạm được, là cũng bình

thường đó. Có điều mùi vị cũng ổn, bánh kem này bên ngoài vừa xấu vừa phèn, sự ham muốn lúc ăn cũng không có.” – Mộ An An thấy có chút thú vị, lấy một miếng bỏ vào miệng nếm thử.

Mộ An An nói rồi, nghiêng đầu về phía Thất gia: “Thất gia, chiếc bánh này là ai chọn cho chủ vậy? Hẳn là đã lừa chú rồi.”

Tông Chính Ngự:…..

Thất gia không nói gì, chỉ đặt ngón trỏ và ngón giữa vào nhau rồi xoa lông mày, biểu cảm rất xấu xí.

Ngay khi thấy vậy, Mộ An An liền buông Tiểu Cửu ra và chạy đến chỗ Thất gia: “Thất gia, chú sao vậy? Có phải chứng đau đầu tái phát không?”

Mộ An An kiễng chân muốn nắm lấy tay Thất gia nhưng bị anh kéo xuống: “Không sao.”

“Vậy chú….”

“Cháu chơi đi, chú ra ban công hút một điếu.” – Tông Chính Ngự nói xong, ánh mắt nhìn vào chiếc bánh xấu xí và bẩn thỉu mà Mộ An An phàn nàn, biểu hiện của anh rất khó tả.

Cuối cùng không nói gì, anh quay người ra ban công.

Mộ An An nghiêng đầu, không hiểu Thất gia có chuyện gì?

Khi Mộ An An đang suy nghĩ về chuyện có nên đi theo Thất gia ra ngoài để xem sao không thì đột nhiên cảm thấy có gì đó dinh lên

_ ị

CỐ.

Một chút kem.

Tiểu Cửu xoay mông về phía cô và nở một nụ cười đắc thắng: “Hahaha.”

Mộ An An ngay lập tức cầm một nắm kem và đuổi theo Tiểu Cửu.

Tiểu Cửu chạy quanh phòng: “Hahaha, chị không đánh được em đâu!”

Chạy được nửa đường, Tiểu Cửu quay lại và làm mặt hề với Mộ An An.

Mộ An An:…..

Đứa nhóc nghịch ngợm này.

Mộ An An không đuổi theo Tiểu Cừu, Tiểu Cửu đang rất vui vẻ ờ đó, hơi lạ khi thấy Mộ An An không đuổi theo mình nữa.

Kết quả, Tiểu Cửu vừa dừng bước đang định hỏi thì Mộ An An đột nhiên chạy về phía Tiểu Cửu, kéo cô ra sofa.

Trên bàn có một bình xịt màu, Mộ An An phun lên người Tiểu Cửu không thương tiếc, khiến cô y như cây thông Noel.

Ngay khi tình huống này xảy ra, Tiểu Cừu lập tức bắt đầu cầu xin sự thương xót: “Chị ơi, Tiểu Cửu sai rồi, hãy làm lành, chúng ta đình chiến nhé?”

“Chị mà đi tin con quỷ dẻo miệng, lừa gạt như em.” – Mộ An An vô tình, rồi xịt vào Tiểu Cửu lần nữa.

Trong lúc hoảng loạn, Tiểu Cửu không biết mình cảm thấy thế nào mà dửng dậy từ chiếc sofa, ngay lập tức giơ tay lên: “Đỉnh chiến, đình chiến, em nhận thua,

ém có quà, có quà này!”

Nghe đến quà, Mộ An An liền dừng lại.

Tiểu Cửu mỉm cười, cầm trong tay một chiếc hộp hình chữ nhật nhỏ đưa cho Mộ An An. Cô không vội trả lời mà ném bình xịt màu sang một bên.

Tiểu Cửu cười như một bông hoa mẫu đơn lộng lẫy: “Sinh nhật của chị An thì làm sao Tiểu Cửu không thể hiện một chút nhỉ, em đặc biệt tặng chị món quà này, chị An thân yêu.”

Mộ An An cầm cái hộp: “Chị nói cho em biết, nếu chị không thích thì em đợi chết đi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK