Tiểu Cửu lại không hiểu sự thay đổi tâm trạng của Mộ An An.
Mộ An An đưa tay nắm lấy vai Tiểu Cửu: “Đi thôi, xuống lầu tìm anh bảy em.”
“Vậy còn chim hoàng yến thì sao?”
“Tiểu Cửu có thể chưa nghe qua câu chuyện này.”
“Câu chuyện gỉ?”
“Có một con chim hoàng yến từng được nuôi trong lồng, có lòng yêu chủ nhân nuôi dưỡng nó, vì có thể danh chính ngôn thuận đứng bên cạnh chủ nhân nên chim hoàng yến đã bắt đầu tu luyện thành người, sau đó đường đường chính chính đứng bên cạnh người đàn ông đó, tuyên bố cho cả thế giới biết cô là nữ chủ nhân!”
“Đây là câu chuyện gì thế, sao
em chưa từng nghe qua?”
“Bây giờ chẳng phải em nghe rồi sao?” Mộ An An kéo Tiểu Cửu đi xuống lầu.
Nhưng suy cho cùng trong tập đoàn Giang thị, vì Giang Trấn có chuyện nên lòng người trong nội bộ của tập đoàn hoang mang, lo sợ. Mặc dù thấy hào quang diễm lệ như thường ngày, nhưng thật ra có chút hoảng loạn.
Mộ An An bước vào thang máy rồi thả Tiểu Cửu ra, chỉnh trang lại chiếc áo khoác bên ngoài.
Cửa thang máy mở ra, cô dẫn Tiểu Cửu đi theo.
Nhưng khi Mộ An An dẫn Tiểu Cửu ra ngoài, một giọng nói già nua vang lên từ sau: “Mộ, cô Mộ!”
Mộ An An và Tiều Cửu quay đầu lại liền thấy một người tóc bạc phơ, mặc bộ đồ lao công chạy đến chỗ Mộ An An: “Cô Mộ, xin hỏi là cô Mộ đúng không?”
Ông lão đi đến trước mặt Mộ An An, nhưng vì e ngại thân phận của bản thân nên đã dừng bước.
Xin hỏi ông là …?
Ông lão lẳc đầu: “Tôi, tôi là công nhân quét dọn từng làm ở tập đoàn Mộ thị, tôi chỉ là nghe nói sau này tập đoàn Giang thị sẽ được đổi thành Mộ thị? Bao gồm phương thức quản lý, đến cả cách thức hợp tác cũng được thay đổi từ đầu, để Mộ thị quay về ban đầu làm một tập đoàn phục vụ tốt hơn vì giới y học, đúng không?”
Ông lão hỏi rất kích động, đôi mắt đỏ hoe.
Mộ An An không biết tại sao nghe thấy có chút chua xót.
Dường như cô thấy được hình ảnh ông ngoại dẫn theo mẹ sáng lập công ty thời kì đầu.
Mặc dù sáng lập công ty, nhưng tuyệt đối không xem tiền là mục đích, chỉ vì muốn gánh vác trách nhiệm cho xã hội.
Xã hội này, những người vì tiền, vì danh mà có những người chỉ một lòng trong sạch. ông ngoại và mẹ chính là loại người thứ ba.
** Đây là tamlinh247.com.vn, vui lòng đọc ở trang Nhayho.čom để ủng hộ team dịch và cập nhật các chương mới sớm nhất.
Hai người họ trong lòng Mộ An An không chỉ vĩ đại, vì họ còn có tình yêu to lớn. Họ rất ấm áp và tốt đẹp.
Họ rất tin tưởng khi bước chân lên trái đất này, dùng tài nguyên mà trái đất có thì sẽ có trách nhiệm với xã hội, có trách nhiệm với sự trong xanh của trái đất.
Cho dù trách nhiệm này nhỏ bé, thậm chí sẽ bị chế giễu vì đạo đức giả, nhưng vậy thì sao?
Những gì nên làm thì vẫn phải làm.
Mộ An An cười nói: “Tôi là cháu gái của Mộ Quốc Lương, con gái của Mộ Thanh, vậy nên tôi sẽ không để danh tiếng của họ bị ô uế. Từ hôm nay trờ đi, những người trong bóng tối ở tập đoàn Mộ thị sẽ bị khai trừ.”
ông lão nghe xong, lập tức thờ phào: “Vậy thì tốt, vậy thì tốt.”
Mộ An An lùi một bước.
Tiểu Cửu bước sang một bên, nhìn không hiểu chuyện gì đang diễn ra.
Lúc này, Mộ An An cúi chào ông lão: “Cảm ơn ông, những năm nay vẫn không từ bỏ Mộ thị, tôi quay về rồi, sẽ không để ông thất vọng đâu.”