Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội - Mộ An An (Truyện full tác giả: Ninh Hải)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên vết thương có rất nhiều thuốc, còn có 502 nữa.

Cô cũng không ngờ đến là người đàn ông này sẽ làm như vậy, nhưng Mộ An An cảm thấy không cần thiết, không cần thiết chút nào.

Thắt gia trong lòng cô luôn có một vị trí rắt cao. Lả mặt trăng trên trời, lạnh lùng và cao ngạo.

Mặt trăng thì sao có thể..sao có thể vì

cô mà như vậy.

Mộ An An vội quay người lại, người đàn

ông sau lưng vịn vai cô: “Đang xử lý vết thương, đừng động đậy.”

“Cháu….” – Mộ An An không nói thêm gì

nữa.

vết thương của cô có rất nhiều thứ, dùng dao rạch ngang nên rất đau.

Tông Chính Ngự chỉ có thẻ hút ra, trên đó dính rất chặt nên chỉ có thể dùng răng cắn nhẹ thôi, như vậy cô có thể sẽ bớt đau hơn.

Trong phòng yên tĩnh đến lạ.

Ngoại trừ tiếng thở của Mộ An An thì còn hoà chung với nhịp thở của Thất gia.

vết thương trước đây còn thảm hơn, lúc này đã được xử lý sạch sẽ lại còn được khử trùng.

Từ ngoài nhìn vào thì hai vết thương này rất bình thường, trên mặt không có bất kỳ vật bậy bạ gì.

“Còn đau không?” – Tông Chính Ngự hỏi.

Mộ An An vội lắc đầu: “Không ạ.”

Vừa nói xong thì phát hiện giọng nói của bản thản khàn vô cùng, Mộ An An vội kim lại: “Vốn không đau quá, chỉ là vết thương nhin hơi khủng khiếp chút thôi, Thất gia chú bị đoạ rồi.”

Khi quay đầu lại, Mộ An An còn nở một nụ cười rất tươi, cô cố ý chuyển chủ đề: “Thất gia, trong phòng này có nghe lén, bị người ta phát hiện thì phải lảm sao?”

“Tống Đinh sẽ xử lý.” – Tông Chính Ngự đơn giản nói, đồng thời xoa đầu Mộ An An.

“Tống Đình xử lý sao?” – Mộ An An hỏi ngược lại.

Kẻ từ khl Thất gia cời bò bộ tóc giả thì trong lòng Mộ An An đã đoán dược Thất gia đã xử lý xong căn phòng giám sát rồi.

“Bây giờ cậu ta đang ở toà nhà tin tức.” -Tỏng Chính Ngự trả lời đơn giản, đồng thời xử lý tiếp vết thương sau lưng cho Mộ An An.

Khi quấn băng gạc lại, Tông Chính Ngự liền đứng dậy.

Hành động như vậy có cảm giác như người đản ông đó đang ôm lấy Mộ An An từ phía sau, một bên gằn như chạm vào tai của cô, hơi thở đều đặn phà vào tai của Mộ An An, có thể khiến cô tê dại.

Mặc dù thật xấu hổ nhưng lúc này, trái tim của Mộ An An đập rất rộn ràng.

Mãi cho đến khi quấn băng gạc xong thì Thắt gia mới lùi lại, hai người tách nhau ra, Mộ An An lén hít một hơi thật sau để lắy lại tinh thần.

Nhưng ngay khi trái tim của Mộ An An vừa mới điều chỉnh lại nhịp đập bình thường một chút, người đàn ông đứng cách xa đột nhiên quỳ xuống giường rồi nghiêng người.

Lần này dứt khoát đặt cằm lên vai Mộ An An.

Cơ thể Mộ An An liền cứng đờ, hai mắt nhìn thẳng về phía trước.

Nơi mà cằm Thất gia đặt vào đang đỏ bừng bừng.

“Thất, Thất gia…”

“Vừa rồi ta nghe thấy Tiểu Cửu gọi chị dâu?” – Thất gia đột nhiên nói.

Giọng nói khàn đặc ngay bên tai khiến Mộ An An ngẩn ra, trong tiềm thức nói: Đó là cháu cho gọi đấy.

Nhưng may mắn thay là Mộ An An vẫn còn chút lý trí, cô gượng cười: “Chỉ là Tiểu Cửu nói đùa thôi, cháu cấm nhiều lần rồi mà nó vẫn không sửa. Thất gia, lần sau chú phải quản Tiểu Cửu chặt vào nhé, con bé này phá phách quá rồi.”

Tiểu Cửu trong nhà vệ sinh đã nghe hết toàn bộ: ???

Rõ ràng là hai người này đang ‘hoạt động ngầm’, tại sao cô lại là người duy nhắt chịu trách nhiệm?

Tiểu Cửu rắt muốn xông ra đó để phản bác và phàn nàn.

Chính chị gái học bá không biết xấu hổ đó ép cô phải gọi là chị dâu, chị gái học bá này còn nhìn trộm Thất ca suốt ngày.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK