Cô lắc đầu, quay qua lẳng lặng nhìn phong cảnh bên ngoài củ a xe.
Trên đường đi, cô rát yên lặng.
Thất gia không nói gi nhiều.
Xe chạy một mạch vào thành phố vả dừng lại ờ đèn đỏ ngã tư đường, nhưng sự chú ý của Mộ An An không ngờ lại bị màn hình của toà nhà bên cạnh thu hút.
Bối cành trên màn hình là phía trước toà án.
Các phóng viên tiền tuyến đang
đưa tin về vụ sát hại gần đây của chủ tịch tập đoàn Giang thị và tội phạm bị nghi ngờ là chủ tịch tập đoàn Hoắc thị.
Tuy nhiên, phiên toà hôm nay về vụ án giết người liên quan đến Giang Trấn.
“Các phóng viên tiền tuyến đưa tin rằng toà án đã đưa ra phán quyết cuối cùng về tội giết người trong vụ án của chủ tịch Giang, kết Giang Trấn tội giết người và lãnh án tù chung thân.”
Khi phỏng viên phát hành một đoạn video về việc Giang Trấn bị bắt đi.
Mặc dù không rõ lắm nhưng Mộ An An vẫn nhìn thấy Giang Trấn mặc đồ tù nhân, mái tóc của ông ta đã bạc trắng sau một đêm.
Khi nhìn thẳng vào mặt phóng viên, có thẻ thấy rõ bề ngoài của ông ta.
Hai mắt thâm quầng, trên mặt xuất hiện nhiều vết đen, môi khô bong tróc nhưng ánh mắt không muốn nhìn vào ống kính.
Mộ An An nhìn Giang Trấn qua mản hình với cảm xúc lẫn lộn.
Xe vẫn chạy bình thường, nhưng Mộ An An vẫn nhln chằm chằm ra ngoài cửa sổ, mặc dù cô không thấy bất kỳ tin tức nào về Giang Trấn nữa.
Mộ An An nắm chặt lấy tay mình.
Thất gia tiếp tục nắm lấy tay cô, cảm nhận được sự siết chặt đó và quay lại nhìn cô.
Mộ An An mím môi như thể đã
quyết định: “Thất gia, cháu muốn gặp ông ấy. Có được không?”
Mộ An An quay đầu nhìn Thất gia.
“Được.” – Tông Chính Ngự không hỏi thêm câu nào và lập tức đồng ý, ngẩng đầu nhìn La Sâm.
Đoàn xe quay đầu tại giao lộ tiếp theo.
“Giang Trấn được sắp xếp ở nhà tù đảo Nam Sơn.” – Thất gia nói một câu.
Mộ An An có nghe qua nhà tù đảo Nam Sơn.
Đó là một nhà tù được xây dựng trên một hòn đảo, bao quanh là biển, không có nơi nào để trốn thoát.
Bên trong nổi tiếng là quản lý nghiêm ngặt và những kẻ cơ bản phạm tội lớn sẽ bị đưa đến đó, việc này cỏn tệ hơn cả địa ngục.
Đây là nơi mà bọn tội phạm sợ hãi nhất.
Mộ An An biết rất rõ rằng Giang Trấn là lý do khiến phiên toà được tổ chức nhanh chóng, bản án được tuyên rất nhanh và thậm chí ông ấy còn bị đưa đến nhà tù ờ đảo Nam Sơn.
Nhất định Thất gia ờ sau đã thêm dầu vào lửa.
Mộ An An hít một hơi thật sâu: “Cháu chỉ muốn gặp ông ta để giúp mẹ hỏi một vấn đề.”
“ừ, ta biết.” – Người đàn ông trả lời đơn giản.
Mộ An An quay đầu nhìn Thất gia một cái rồi củi đầu xuống.
Đoàn xe cùa Thất gia dừng hộ tống trên một con đường không người ỏ’ ngoại ô.
Khi Mộ An An ra khỏi xe, Giang Trấn bị còng tay và dầy ra khỏi xe, nhưng các viên cảnh sát áp giải không đi theo Giang Trấn.