Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội - Mộ An An (Truyện full tác giả: Ninh Hải)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

^■‘Cung đúng, cò trang mà. Người do ngôi ỡ

ghế khoa cấp cứu đợi cô, cô qua đó đi. Tôi đi tìm bác sĩ Quách.” Chu Mộng Lan nói.

Mộ An An gật đầu.

Sau khi Chu Mộng Lan rời đi, cô liền qua khoa cáp cửu.

Vừa đến liền thấy Hoắc Hiển ngồi ở ghế.

Mộ An An vừa xuất hiện, Hoắc Hiển liền phát hiện ra cồ và đứng dậy.

Sau khi Hoắc Hiển nhuộm lại tóc đen, Mộ An An luôn cảm thấy hắn chửng chạc hơn nhiều.

Cảm giác bồng bột của tuổi trẻ đâ rắt xa

vời.

Mộ An An tiến về phía Hoắc Hiển: “Sao anh lại đén tìm tồi đột ngột thế?”

“Có việc. Bảy giờ, em có thời gian nghỉ trưa chưa, có thể ra vườn hoa sau đi dạo không?” Tóc Xoàn nói.

Trước khi hắn đến đây đã cố ý nhờ người tìm hiểu về giờ làm việc của Mộ An An.

Mộ An An gật đầu, không nói nhiều và đi theo Hoắc Hiển.

Khoa cấp cứu gần khoa điều trị nội trú, sau dãy nhà đièu trị nội trú là một khu vườn nhỏ, người nhà có thể đưa bệnh nhân xuống đây phơi nắng.

Nhưng vào lúc này thì không có ai ở đây.

Hoắc Hiển và Mộ An An đi dạo trong khu

vườn.

ngột như vậy, Mộ An An không có tâm trạng để đoán hắn tìm mình là có việc gì.

Sau khi hai người đi hết đoạn đường, Hoắc Hiển ngồi xuống cái ghế gỗ bên cạnh.

Mộ An An ngồi bên cạnh.

Hoắc Hiển duỗi chân, chống khuỷu tay lẽn chân và nhìn chằm chằm con đường phía trước.

Sau vài phút, hắn đột nhiên hỏi: “Cô tiên nhỏ, hình như thời gian chúng ta quen biết nhau khá ngắn ngủi.”

Mộ An An nhìn Hoắc Hiển.

Hoắc Hiển vẵn nhìn chằm chằm phía trước: “Thời gian quen biết ngắn ngủi, nhưng luôn cảm thấy đã xảy ra rất nhiều chuyện.”

“Hôm nay, anh qua đây….”

“Biết lần đầu tôi gặp em có cảm giác gi không?” Hoắc Hiển quay đầu nhìn Mộ An An và cắt ngang lời cô.

Hắn mỉm cười: “Xấu xí, eo nhỏ, thân thủ cũng rắt khá.”

Mộ An An bật cười.

Mộ An An nhớ đến cảnh tượng quen biết Tóc Xoàn.

Lúc đó, Mộ An An và Trần Hoa vẫn còn thực tập ở bệnh viện tâm thần Lam Thiên.

Hôm đó, có vẻ như cả hai đã xin nghỉ khi vừa thực tập.

Kết quả là Mộ An An đến trước thì thấy Hoắc Hiển chạy chiếc Harley và bị một nhóm người đuổi theo.

Mộ An An chưa bao giờ là người tọc mạch.

Nhưng đổi phương là Hoắc Hiển, là người mà Trần Hoa luôn thích.

Lúc đỏ, Mộ An An nghĩ rất đơn giản là cứu Hoắc Hiển, kiếm cách liên lạc và nhân cơ hội giới thiệu Trần Hoa cho Hoắc Hiển.

Hoắc Hiển nói: “Lúc đó tôi nghĩ mặc dù em có hơi xấu, nhưng suy cho cùng đả cứu tôi nên không thể chê bai, vẫn cần mời một bữa ăn.”

“Anh thực sự là đồ háo sắc.” Mộ An An đánh giá.

em lại không đến.”

“Từ lúc nào anh biết tôi cố ý?” Mộ An An hỏi.

“Cũng không hẳn, đoán thôi. Có điều cũng không thành vấn đề. Tồi tìm bạn gál phải là người đẹp, nhưng tìm bạn thì không cần thiết phải đẹp, có hai em gái là bạn cũng không tệ nhỉ.” Hoắc Hiển nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK