Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội - Mộ An An (Truyện full tác giả: Ninh Hải)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộ An An nhìn Tiểu Cửu, cũng đù thấy sự ngạc nhiên trong ánh mắt Tiẻu Cửu.

Cô nói: “Đây chính lả được yêu thương, cho dù bọn chị có ờ cùng nhay hay không thì chị vẫn tự tin rằng anh ấy sẽ mãi đối tốt với chị.”

Mộ An An sụt sịt, lau nước mắt.

Vậy nên, vội gì chứ?

Dù sao vẫn luôn ở cạnh người đàn ông này.

Tiểu Cửu ngẩn ngơ nhìn Mộ An An, trong ánh mắt đẩy sự ngưỡng mộ, cô nằm xuông chân Mộ An An rồi co chân lại.

ChỊ An, em thật sự ngưởng mộ chị sao chị cở thẻ hạnh phúc như thể. Cửu Cưũ thật muốn được hạnh phủc, cũng muổn được yẻu thương.** – Tiéu Cừu nói lởn tiêng, khuôn mặt áp sảt vảo đú) Mộ An An.

“Không phải em được yêu thương, chiều chuộng mả lớn lên sao? Các anh trai của em bao gồm cà ba mẹ đều thương em má.” – Mộ An An xoa đầu Tiéu Cửu.

Mộ An An không nói, Tiẻu Cừu còn đẳm chim trong sự ngưỡng mộ.

Vừa nói tới đây, Tiểu Cửu lặp tửc bật đậy: “Thương chỗ nào? Bọn họ hận không thề để em khóc lóc thảm thiết! Chị An, chị không biết khi em còn nhỏ, mấy người anh đó của em đều thích vây quanh em rồi giành dồ chơi, véo mặt em để em khóc, sau đó lại biểu diễn như trong gánh xiêc vậy, bao vây nhìn em khóc, chị nói cỏ người anh náo như thế không?”

Tiểu Cửu nói về việc đau khổ mình từng trải qua rồi than một cách uất ức: “Lục ca

lói với em vì em là con út trong nhà, dõi lắt lại to nên thấy lạ, muốn xem thử nước lắt khóc ra từ đôi mắt to ấy có khác biệt gì D với người thường không.”

“Em ??? Chị Iháy qua anh trai như thẻ chưa? Đây gọi là yêu thương, chiều chuộng ả? – Tiểu Cứu nghiêng đầu, khuôn mặt hiện lên dầu chấm hòi.

Đốr diện với câu chắt vấn ki lạ như vậy, về lí trí thì Mộ An An nên trả lởi Tiếu Cừu

nhưng vè tâm trạng…cô thực sự không

nhịn dược cưởi.

Mộ An An bặt cười, vỗ vai Tiểu Cừu: “Chị xin lỗi, am lám chj buồn cưởi quá, sau khi

cười xong sẽ an ủi em, hahahahaha..để

chj cười hai phút thôi.”

Mộ An An đè vai Tiểu Cửu, cúi đầu và cười không ngớt.

Chủ yếu là câu nói đó của Lục ca của Tiểu Cửu buồn cười quá: Muốn xem nước mắt từ đôi mắt to đó khóc ra so với người thường có gì khác không.

“Hahahahahaha.” – Mộ An An cười không ngừng.

Đẻ Tiểu Cửu với khuôn mặt buồn bã, lời nhắc nhở rất thích hợp: “Chị An, chị nói cười hai phút thôi, bây giờ đã là ba phút rồi.”

À

Xin lỗi em, thôm phút nữa hahahahahaha.”

Tiều Cửu:….

Tiều Cửu: “Chị An, chị như vậy tàm em cảm thấy sự ra đời của em như một trò cưởi.”

Mộ An An: “Chính xác là một trò cười, cảm ơn nhé!”

“Chị An! Chị còn cười nữa em khóc cho chị xem! Đé chị xem thử nước mắt của đôi mắt to này khác biệt nhiều cỡ nảor Tiều Cửu sốt ruột.

“Có thề biến thành trân châu không?” Mộ An An ngẩng đầu nói một câu.

Tiểu Cửu nhếch miệng, la làng lên: “Chị bẳt nạt người khác quá đấy!”

Mộ An An cười không ngớt, nhưng thấy bộ dạng như vậy của Tiểu Cửu, cô liền kìm chế lại: “Được rồi, được rồi, không cười nữa.”

Tiểu Cửu lẩm bẩm: “Chị An, em cho rằng chị là người ấm áp, nhưng bây giờ xem ra chị và anh bảy đều có trái tim xấu xa như

nhau. Em còn cho rằng chị đổi tổt với em, em sẽ cố chỗ dựa dể trừng trị anh bảy nhưng chị lại ác độc như vậy. Chị nghĩ xem, chúng ta cùng liên thù đối phó tên ác vương đó không tốt sao?” Tiều Cừu nói.

Mộ An An mỉm cười lắng nghe Tiểu Cửu, nhưng khi ngước lên thì thấy Thất gia từ ngoái đi vào, biểu cảm có vẻ rắt gắp gáp.

Mộ An An vội đẳy Tiểu Cừu rồi nhắc nhờ, nhưng ai ngờ…

Thấy Mộ An An đáy minh ra, Tíéu Cừu bất mãn: “Chị An, chị đừng cảm tháy Thát ca cửu chị thỉ chị không đẻ em nói. em nổi chị biết tự do ngồn luận, dẳu óc thông minh của em đã nghĩ dược vô số bỉện phàp dối phỏ với Thất ca rồỉr

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK