Nếu bạn yêu thích bộ truyện này và muốn đọc nhiều và nhanh hơn thì có thể đóng góp chút kinh phí cho team truyện n hảy hố và vào nhóm đọc nhé:
Đọc nhanh hơn tại đâyChương 323: Đốt cho ta!
“Thất gia?” – Mộ An An không hiểu.
“Đừng nói gì cả.” – Tông Chính Ngự mắt nhìn về phía trước, nói một cách lạnh lùng.
Phía sau có mấy chục người hầu, đang cúi đầu xếp thành ba bốn hàng.
Mộ An An thực sự không hiểu, cô không hiểu hành động này của anh là gì.
Tông Chính Ngự bế thẳng Mộ An An vào phòng tắm ở trong phòng của cô, hơn mười người người hầu đều đi theo ở ngoài cửa.
“Tắm rửa từ đầu đến chân cho ta, sau đó kiểm tra trên người có bao nhiêu vết thương.” – Sau khi Tông Chính Ngự ra lệnh, liền xoay người rời đi.
Hơn chục người hầu lập tức tiến vào phòng tắm hầu hạ.
Mộ An An còn chưa phản ứng được đã xảy ra chuyện gì, thì đã bị lột sạch hết ở trên người.
“Đó là quần áo của Tóc Xoăn, giặt sạch giúp tôi, lát nữa tôi trả lại cho anh ta.”
“Đốt cho ta!” – Ngoài cửa, truyền đến giọng nói áp lực cực kì thấp của Thất gia.
Mộ An An kinh ngạc.
Cô bị mắc kẹt một lúc lâu, đột nhiên mới phản ứng lại.
Thất gia, không phải là đang
ghen đấy chứ?
Trước đây ở gần Tóc Xoăn một chút, Thất gia liền ăn dấm chua.
Cho nên vừa rồi Thất gia không chịu ôm cô là vì cô đang mặc quần áo của Tóc Xoăn sao?
Nhận ra được điều này, Mộ An An đột nhiên cúi đầu rồi bắt đầu cười trộm.
Trong lòng giống như đang ăn vụng mật ngọt vậy.
Ngọt ngào vô cùng.
Sau đó liền cô rất phối hợp với người hầu, bắt đầu tắm rửa.
Ngoại trừ vết thương ở trán tương đối lớn của Mộ An An, thì trên người cô không có vết thương nào khác, chỉ có vết sẹo nhỏ do vết thương trước đó để lại.
Nhưng ờ trong Ngự Viên Loan có một đội siêu y tế siêu cấp.
Hơn nữa bời vì Mộ An An đã tập luyện quyền anh từ nhỏ nên cô rất dễ bị thương và để lại sẹo, từ vài năm trước, Thất gia đã yêu cầu đội ngũ y tế nghiên cứu ra
loại thuốc có hiệu quả đặc biệt cho làn da của Mộ An An.
Chỉ cần áp dụng một liệu trình điều trị, vết thương nghiêm trọng nhất cũng sẽ không để lại sẹo.
Phòng làm việc.
La Sâm đã sắp xếp lại sự việc lần này ở bệnh viện tâm thần Lam Thiên, giao cho Tông Chính Ngự.
Hơn nữa còn tường thuật lại một cách đơn giản: “Khởi đầu sự việc là do Hoắc Chân Chân bất mãn
với những lời khiêu khích của tiểu thư An An, hơn nữa vị đại tiểu thư từ này trước đến nay vẫn luôn là người không có đầu óc, nhưng do Giang cầm ở giữa châm ngòi một chút nên cô ta bị mắc bẫy, cho nên mới gây ra sự việc lần này.”
Sau khi nghe xong toàn bộ câu chuyện, đáy mắt Tông Chính Ngự đã có sát ý: “Hai nhà họ Hoắc và họ Giang này ngay cả hậu bối mà cũng không quản được.”
Tông Chính Ngự chỉ nói những lời này.
Nhưng đối với La Sâm, người đã ở bên cạnh Thất gia nhiều năm, hắn lập tức liền hiểu ngay ý nghĩa đằng sau những lời của Thất gia nói!
“Thất gia yên tâm, tôi biết nên xử lý như thế nào!” – La Sâm nhận lệnh.
Đồng thời, điện thoại của Thất gia ở trên bàn liền vang lên.
La Sâm đi ra ngoài.
Khi La Sâm mở cửa ra, thì nhìn thấy Mộ An An ờ bên ngoài đang định gõ cửa.
Mộ An An dùng tay ra hiệu La Sâm đừng có lên tiếng.
La Sâm gật đầu, rồi đi ra.