Cô thều thào, nhiều người trong bệnh viện bị sốc trước sự xuất hiện cùa người đàn ông này, mọi ánh mắt đều hướng về Thất gia.
Không ai để ý đến Mộ An An và Tiểu Cửu.
Mộ An An lắc đầu.
Tiểu Cửu nói: “Thất ca em ghét chỗ này lắm. Trước đây, Lục ca từng lừa Thất ca đến bar và muốn chơi thuốc, nhưng…..”
Mghĩ đến thảm cảnh của Lục ca
nên Tiểu Cửu không nói tiếp.
“An An, ly rượu này tôi kính cô.”
Đột nhiên, Chu Mộng Lan bên cạnh nâng ly lên: “Hôm nay ờ bệnh viện, chúng ta có hiểu lầm, tôi nói rồi, tôi sẽ tự phạt mình 3 ly để tạ tội!”
Nói xong, Chu Mộng Lan uống liên tiếp 3 ly.
Mặc dù là rượu ngọt, nhưng vẫn có độ cồn nên uống 3 ly vẫn bị hăng.
Chu Mộng Lan uống xong, Tiểu Trân đứng dậy: “An An, đó là lỗi của tôi. Tôi cũng thỉnh tội với cô.”
Nói xong, Tiểu Trân uống liên tiếp 3 ly.
Nhưng vì bị sặc nên cô ta ho
không ngừng.
Đồng nghiệp bên cạnh lập tức đưa khăn giấy cho Tiểu Trân:
“Mọi người đều là đồng nghiệp, chắc chắn sẽ có chút xích mlch. Hôm nay, uống hết ly này thì sẽ qua hết.”
“Đúng đó, đúng đó.”
Lòng Mộ An An vốn dĩ không ờ đây.
Không biết ai đã rót đầy rượu vào tay minh.
Mọi suy nghĩ của Mộ An An đều hướng về Thất gia ở sau.
Cô mím môi định uống, nhưng ly rượu trong tay bị Lý Nham giành lấy: “Mọi người đừng làm khó cô ấy, uống không nổi thì tôi thay cô ấy uống 3 ly được không?”
Nỏi xong, Lý Nham dứt khoát uống hết.
Hai ly sau đó hắn uống bằng bia.
Vừa nãy, Lý Nham đã uống giúp Mộ An An rồi. Lần này lại uống tiếp 3 ly, xung quanh đều hò hét điên cuồng.
Có người cố ý chọc ghẹo: “Anh
Lý….anh đây là nhắm trúng
thực tập sinh của chúng tôi rồi sao?”
“Rõ ràng như vậy mà, chắc chắn là nhắm trúng rồi.”
“Thích thì nhích, hôm nay gói đem về!”
Cảu sau có hơi lưu manh.
-ý Nham uống liên tiếp mấy ly ượu, mặt đỏ hết cả lèn, nhưng
vẫn ngại ngùng nói: “Mấy người
đừng nói bậy, tôi..tôi chỉ tà
thích kiểu như An An thôi.”
Vừa dứt lời, mọi người la hét ầm ĩ.