Hoắc Hiển chỉ vào chiếc bánh kem thê thảm trên bàn: “Cái đó là Thất gia nhà em tự tay làm, anh ấy đã nghiên cứu cách pha hương rượu hết mấy ngày, còn cái vương miện cũng là anh ấy tự tay làm. về bề ngoài của chiếc bánh là do anh ấy tìm mấy bức i ảnh trên Baidu, loại mà các cô I gái trẻ thích nhất.” I
Mộ An An nhìn chằm chằm vào 1
chiếc bánh bị phá huỷ.
Cô chớp mắt, đồng thời tự véo mình trong tuyệt vọng để khiến bản thân tỉnh lại.
Khi thấy Tiểu Cửu làm hành động trước đó, cảm thấy Tiểu Cửu đã giật dây.
Nhưng vào lúc này, Mộ An An nhận ra rằng điều đỏ rất cần thiết.
Đó là tâm ý của Thất gia nhà cô….
Chẳng trách khi biểu hiện của Thất gia vừa rồi khi cô gẳp cái bánh lại khó tả như vậy.
Cô còn chê xấu.
Lúc đó, chửng đau đầu của Thất gia cũng bộc phát.
Mộ An An hít một hơi thật sâu và hỏi Hoắc Hiển: “Sao anh biết?”
“Anh ấy hỏi tôi. Mấy ngày trước, anh ấy đột nhiên tìm tôi rồi hỏi sinh viên đại học binh thường cỡ tuổi tôi tổ chức sinh nhật thế nào.” – Hai tay của Hoắc Hiển dựa trên lưng ghế sofa, khoé miệng nở nụ cười rồi nhin về phía Mộ An An.
Lúc đó, Tông Chính Ngự chủ động gõ cửa phòng Hoắc Hiển, khiến hắn cực kỳ sốc.
Trong hoàn cảnh bình thường, người đàn ông vì nể mặt Mộ An An mới khách sáo với Hoắc Hiển một chút.
Nếu không phải Mộ An An, Hoắc Hiển sớm đã bị vứt từ lâu rồi.
về điểm này thl Hoắc Hiển vô
cùng rõ.
Nhưng Tóc Xoăn cho rằng mình ở lại Ngự Viên Loan này, thái độ của Thất gia cũng chỉ như vậy.
Lại không ngờ được là Thất gia sẽ đến gõ cửa phòng mình, còn khách sáo đến hỏi mình cỡ tuổi đứa trẻ thì thích kiểu sinh nhật gì.
Lúc đó thấy That gia hỏi như vậy, trong lòng có chút kinh ngạc và khó quên.
Đoán là cả đời này cũng không hiểu rõ sự kinh ngạc đó.
“Chú ấy….thực sự hỏi sao?” –
Mộ An An cỏ chút khỏ tin.
Tóc Xoăn gật đầu: “Không những như vậy, tôi còn tuỳ tiện nói một câu là trước kia có một người bạn tự tay làm cho bạn gái mình một cái bánh kem, bạn gái cảm động lắm.
Con gái ở độ tuổi này, núi vàng nủi bạc vốn chẳng là gì, dù sao tâm ý và món đồ tự tay làm mới hoàn toàn khác hẳn.”
Mộ An An không nói gì.
Nói không nên lời, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cái bánh kem.
Tóc Xoăn lặng lẽ nhìn Mộ An An.
Đèn của căn phòng ở trước mặt Mộ An An khiến da cô trờ nên vô I cùng thanh tú, mềm mịn, đèn rọi
vào mặt càng có cảm giác không thực tế.
Xinh đẹp y như tiên nữ.
Hắn thích tiên nữ như vậy.
Nhưng người đàn ông bên cạnh cô lại khiến cho Hoắc Hiển không còn chút sức lực để cạnh tranh.
Không chỉ vì người đàn ông đó là Tông Chính Ngự, mà còn vì sự tinh tế của người đàn ông đó đối với tiên nữ, đến cả hắn cũng hồ thẹn không bằng.
Vậy nên, hắn không phải che giấu sự yêu thích của mình.
Hoắc Hiển cười khúc khích: “Tôi thực sự không ngờ rằng có một ngày lại nhìn thấy người đàn ông cao lớn như vậy đang cố gắng làm một chiếc bánh phủ đầy kem,
tôi không bao giờ nghĩ rằng người đàn ông hào hoa như vậy lại tổ chức một bữa tiệc sinh nhật nhỏ thế.”
Hoắc Hiển thấy Tống Đình và bác sĩ Cố đang chơi game bằng VR.
“Em cũng không ngờ rằng có một ngày em có thể nghe được Thất ca hát đỏ. Thành thật mà nói thì trước kia có tham gia một yến tiệc, anh bảy đều không có kiên nhẫn nhưng lại vì chị mà xuống bệ thờ.” Tiểu Cửu nói.