Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội - Mộ An An (Truyện full tác giả: Ninh Hải)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thật mất mặt.

Tiều Cửu càng nghĩ càng oán hận nhìn Mộ An An: “Chị, chị nói một câu xem, Tiểu Cửu cảm thấy ngột ngạt lắm, cảm giác như không sống được nữa, từng tầng không khí cứ dính chặt khiến người ta thật khó chịu. Em muốn vừt chiếc điện thoại này đi, vứt luôn cả hồi ức của em và Tống Đình.”

Mộ An An mở to mắt nhìn Tiểu Cưu cầm chiếc điện thoại ngồi bên đó, bắt đầu diễn tuồng Quỳnh Dao khác thường.

Sau đó, Mộ An An gật đằu rắt lý trí: “Vứt đi, em cũng có thể nhảy xuống xem.”

Nói xong, Mộ An An đi vào thay đồ.

Tieu Cửu thay bản thân cố gắng diễn vờ tuồng như vậy, nhưng không những chị An không an ùi lại còn muốn cô chết đi?

Tiểu Cừu tự nhéo mình để cấp cửu cho bản thân.

Nhất định vừa nãy bản thân diễn không đủ sinh động, không đù dáng thương mới khiến chị An phớt lờ cô thế này. Không sao, cô không diễn nữa là được.

Tiểu Cửu rất quả đoán nhày xuống cửa sổ để tìm Mộ An An.

Vừa hay thấy Mộ An An đang cởi đồ, bên trong là chiếc nội y màu đen, đường bụng dưới bó sát và hai đường áo vest vô cùng băt mắt.Không nhln vết thương sau lưng thì thực sự rát đạp.

Tiểu Cửu không thể không bước

tới và chạm vào dày áo vest cùa Mộ An An.

Cứng ngắc.

Tự sờ lại mình…

** Đây là tamlinh247.com.vn, vui lòng đọc ở trang Nhayho.čom để ủng hộ team dịch và cập nhật các chương mới sớm nhất.

Chết tiệt, tất cả chỉ là một khối thịt.Tiểu Cửu tự ti.

Mộ An An vốn không biết ý nghĩ trong lòng Tiểu Cửu, chỉ liếc nhìn cô ấy mà không nói gì, sau đó nâm lấy cái áo thun trên người, bên dưới phối cùng chiếc quần đùi.Một đôi chân dài thẳng tắp và thon thả.

Nhiều vết thương và bầm tím trên đó, nàò là vết thương từ võ đài quyền anh chín hạng để lại, vì da của Mộ An An rất trắng và mòng manh. Chỉ một vết thương nhò xuất hiện cũng đủ thấy rất rõ ràng.Nhưng đây là vết thương

nhẹ nên sê lành sau vài ngày.

Mộ An An liếc mắt nhìn liền sờ bụng dưới của Tiểu Cửu rồi đi ra ngoài.

Cô sắp ra khòi phòng thì Tiểu Cửu la lên: “Chị An, chi đi đâu đấy?”

“Phòng thuỳ tinh.”

“Phòng thuỷ tinh?”

Mộ An An không để Tiểu Cửu hiểu quá nhiều, mà chỉ dẫn cô đến phòng thuỷ tinh.Bên đó đều là những tác phẩm nghệ thuật gốm sử mả Mộ An An tự mỉnh làm.Tất cả đều là các hình nộm ở nhiều tư thế khác nhau dựa trên nguyên hình của cô và Thất gia.Thậm chí còn có cả những nụ hốn.Đảy là nơi bí mật mà Thất gia tạo ra cho Mộ An An, ngay cả

Thất gia cũng chưa từng vảo.

Tiểu Cửu được xem là người đằu tiên bước vào chỗ này.

Sau khi Mộ An An bước vào liền đem cát đi hình nộm hôn nhau.

Tiểu Cửu ngạc nhiên: “Chị ơi, chỗ này đều là chị làm hết à?”

“ừ.” Mộ An An trả lời một câu rồi bắt đầu vận hành mảy móc, định I làm một hình nộm cho cô bé này.

Khoảng thời gian này xây ra nhiều chuyện, Mộ An An không còn đi vào chỗ này nữa.Nơi này là nơi nhỏ bí mật của cô, cũng là khi Mộ An An không đựợc binh tâm, tâm trạng không tốt đều sẽ ờ chỗ này một lúc hoặc một ngày.

Tâm trạng cả người đều sẽ được thả lỏng.

Trong quá trình làm gốm, Tiểu Cửu luôn trò chuyện bên cạnh cô.

Lúc đầu, Mộ An An không quen nhưng dần dần cô củng quen, cô tự lập và thỉnh thoảng để ý Tiểu Cửu một chút.

Thời gian trôi nhanh quá.Khi hai cô gái hoàn thành hai hình nộm thì đã tối rồi.

Khi Mộ An An đang cất đồ vào hộp cho Tiểu Cửu, trông Tiểu Cừu rất ngạc nhiên: “Tặng em sao?

Mộ An An mỉm cười, gật đầu: “Không thích thì cất đi, đói rồi, đi ãn thôi.”

Cô không thích những cảnh tượng quá sến súa.

Chỉ là cảm thấy quen biết Tiểu Cửu đã lâu, cũng là thật lòng thích tính cách con bé vl luôn đem lại cho cô sự vui vè, thoải mái.

Mỗi lần như vậy đều rất thoải mái, cử cho là một phần tâm ý.

Chỉ là thấy bộ dạng thất thần của Tiểu Cừu nhìn món quà cùng với hai mẳt đỏ hoe, Mộ An An lo lắng’ nên ôm cô lại rồi mau chóng rời đi.

Nhưng vừa ra khỏi thì Tiểu Cửu vang lên sau lưng: “Chị An An đợi em với, huhuhuhu, sao chị lại chu đáo như thế, ấm áp như thế khiến người ta cảm động quá, huhuhu. Chị An, chị mau ôm Tiểu Cưu đi.”

Mộ An An quay đầu, nhìn thấy Tiểu Cửu chạy tới.Mộ An An

không nói nhiều vội chạy về trước.

“Chị An An, sao chị chạy vậy, Cừu Cừu không đuổi kịp, huhuhuhu, chị đừng chạy.”

Mộ An An vô cảm tảng tốc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK