Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội - Mộ An An (Truyện full tác giả: Ninh Hải)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1524
Mộ An An nghiêng người, đặt tay lên lưng ghế, bắt chéo chân.
Đó là một tư thế ngồi hoàn toàn khác so với trước đây khi cô ngồi khép đôi chân ngoan ngoãn bên cạnh Thất gia.
Tư thế ngồi này rõ ràng có chút lưu manh.
Mà cô vẫn không nói gì, chỉ cho Chung Đình một ánh mắt: Mời tiếp tục biểu diễn.
Chung Đình nhìn thoáng qua Mộ An An, lần này ngược lại nói thẳng thừng, “An An, thế giới này may mắn là không kiếm được cơm ăn. May mắn có thể mang lại điều tốt đẹp nhất thời, nhưng chung quy duy trì không được bao lâu. Bữa tiệc thứ tư tuần sau cô biết rồi chứ?”
Mộ An An nhướng mày, không nói gì.
Chung Đình tiếp tục nói, “Thứ tư tuần sau trong bữa tiếc, không chỉ là lão gia tử muốn ở mở tiệc chiêu đãi mấy người bạn cũ ở Giang thành, hơn nữa là muốn nghiêm túc giới thiệu tôi, giới thiệu…”
Cô ta cúi đầu, vuốt ve bụng, trên mặt mang theo nụ cười ôn hòa, “Giới thiệu đứa bé trong bụng tôi, cho đứa bé này một danh phận.”
Bất kể như thế nào, nó cũng là con trai của Thất gia, đợi đến khi Thất gia kế thừa gia tộc Tông Chính, tương lai đứa nhỏ này rốt cuộc có thân phận gì, có thể tưởng tượng được.
Chung Đình ngẩng đầu nói, “An An mà tôi biết vẫn luôn là một người rất thông minh, tôi tin là vào thứ tư, cô sẽ không
tự chuốc lấy phiền tóai, tìm đến nhục nhã.”
Nói xong, Chung Đình ngẩng cằm nhìn chằm chằm Mộ An An.
Mộ An An cũng không vội, đợi đại khái mười giây, mới hỏi một câu, “Cô nói xong chưa?”
“Cái gì?”
“ Cô nói xong, đến lượt tôi”
Mộ An An buông chân, nhìn chằm chằm Chung Đình, “Cô cảm thấy mình là cái quái gì, chạy đến chỗ tôi, chơi với tôi, nói tôi may mắn?”
Chung Đình nhíu mày, “An An, tôi nói là…”
Tôi đang nói chuyện, sao lại ngắt lời
tôi”
Mộ An An trực tiếp nói hết những lời cuối với Chung Đình:” Cô và lão gia tử có quan hệ như vậy, Tông Chính gia không dạy cô lễ nghi cơ bản, không được tùy tiện cắt ngang lời người khác sao?”
Ngày thường Mộ An An đều rất ngoan, nhìn giống như thỏ trắng.
Một khi hào quang được giải phóng, liền đặc biệt mạnh mẽ.
Dù sao cũng là Thất gia một tay nuôi ra,
làm sao có thể là một con thỏ trắng nhỏ?
Cô chính là ngồi ở trên ghế, hất cằm và không cần nhấn mạnh nhiều, hay phải bày ra tư thế cao ngạo, chỉ có hai câu thanh thanh đạm đạm như vậy, cũng có thể đè Chung Đình xuống.
“Cô cho rằng tôi may mắn?” “ Rồi nghĩ mình làm việc chăm chỉ?”
Mộ An An cười lạnh, “Cô lấy đâu ra tự tin, khiến cô nói nhiều như vậy?”
“Cô làm sao vào đại học A, cần tôi nhắc nhở cô, hả?”
Mộ An An hỏi những lời này, mặt Chung Đình trắng bệch.
Thím Chung là người người làm cố định ở phòng tập đấm bốc.
Trước đây Mộ An An thường xuyên luyện tập, cơ bản đều là thím Chung chăm sóc, đương nhiên cũng thân thiết với thím Chung không ít.
Mấy năm trước, Chung Đình vừa thi tốt nghiệp trung học xong, Mộ An An liền đụng phải thím Chung đang trốn đi khóc.
Nguyên nhân là con gái mình tâm khí cao ngạo, lúc thi tốt nghiệp trung học điền nguyện vọng liền đăng ký đại học A ở Bắc Kinh.
Thím Chung từng nhắc nhở, đại học A quá cao, bảo Chung Đình chừa đường lui cho mình, ít nhất điền vào một trường y Giang Thành hoặc là địa phương khác, nhưng Chung Đình làm thế nào cũng không chịu.
Cuối cùng trượt kì thi đại học tới 5
điểm.
Mà điểm số này, vào trường y là hoàn toàn có thể.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK