Cô không dám hỏi Thất gia về chuyện này, nhưng đứa nhóc này đâm thẳng vảo không chút do dự.
Cái não này úng nước à?
“Tông Chính Tửu qua đây.” Tông Chỉnh Ngự mất kiên nhẫn.
Mộ An An cảm thấy Tiểu Cửu siết chặt chân minh, âm thầm kêu cửu.
Mộ An An nhin Thất gia nỏi: “Thất gia, thực ra chuyện này không như Tiểu Cừu khoa trương vậy đâu, đây…”
“Không cần cháu nói. Tông Chính Tửu qua đây nói rõ ràng, sao chị An vui, sao đối phương lãng mạn?” Tông Chính Ngự ngắt lời Mộ An An.
Trong lòng Mộ An An gào thét.
Tiều Cửu cầu cứu, Mộ An An dứt khoát bịt mắt lại, không nhìn cô.
“Tông Chính Tửu, đừng đề anh nói đến lần thứ ba.” Người đàn ông mất kiên nhẫn đưa ra tối hậu thư.
Mặc dù Tiểu Cửu không muốn qua nhưng không dám không qua, chỉ có thể miễn cưởng đi về phía Thất gia.
Ngồi trên mặt đất giữa ghế của Thát gia và Mộ An An.
Khi cô ngẩng đầu lên thì Tông Á Chính Ngự củi đầu xuống: “Nói.”!
“Em, em thực sự không biết. Chì là chị An tự nói với em. Anh bảy, em thực sự không biết gì cả, sao lãng mạn với sao chị An vui, anh hòi đương sự đi. Em chỉ biết có người lấy danh nghĩa là bạn trai của chị An tặng hoa và tặng bữa trưa cho tất cà đồng nghiệp ờ khoa cấp cứu thôi.”
Tiểu Cửu nói đến đây, thấy Tông Chính Ngự giơ tay lên thi che đầu lại: “Em không biết, thực sự không biết gi cả, em vô tội mà!”
Mộ An An mở to mát nhln Tiếu Cửu bán đứng đồng đội.
Thực sự rất giỏi đấy!
Mộ An An định ra tay đánh người, nhưng khí chất người đàn ông bên cạnh quá mạnh mẽ. Ảnh mắt này khiến Mộ An An không thẻ chống lại…
Khi cô quay lại vởi một nụ cười ngại ngùng, Tông Chính Ngự nhln cô vởi vẻ mặt bình tĩnh.
Lúc này, anh giơ bàn tay lên để xuống đầu Mộ An An: “Nhận được hoa rất vui hả?”
“Không, Thất gia….cháu có thẻ
giải thích.”
“Mời toàn bộ đồng nghiệp ở khoa cấp cứu ăn trưa?”
“Chủ Ngự, cháu thực sự có thẻ giải thích mà.”
“Còn tự xưng là bạn trai à?”
“Cháu sai rồi!”
‘Thát gia, cháu không nhận, đến bửa trưa người ta tặng cháu, cháu đều trả về hết!” Mộ An An lập tức thanh minh sự trong sạch của bản thân
Mặc dù bửa trưa đã được nhận không ít sau khi Mộ An An biết về nó, nhưng Mộ An An đã hồi lại bữa ản cho khách sạn.
Tuy nhiên vào lúc đó, bác sĩ Quách đâ yêu cầu Mộ An An viế bản tường trinh. Vì vậy, Mộ An An đã đưa tiền cho Tiểu Trân và yêu cầu cô ấy hồi bữa ăn lại cho khách sạn.
Từ chối rất dứt khoát, không chút do dự!
Nhưng Mộ An An giải thích như vậy là vô ích.
Khí chất của Thất gia khiến
người ta sợ chết khiếp.
Tiểu Cửu lặng lẽ di chuyển ra sau.