Sau khi uống xong, Mộ An An đưa ly trà cho người hầu: “Có ai chăm sóc cho Tiểu Cửu không?”
“Có ạ.”
Mộ An An gật đầu, cho người hầu lui xuống.
Cô lấy chiếc điện thoại để ở tủ đầu giường và gửi tin nhắn cho Thất gia.
Mộ An An: Thất gia, cháu tỉnh rồi.
Sau khi gửi tin nhắn, Mộ An An liền để điện thoại xuống rồi vào nhà vệ sinh đánh răng, rửa mặt.
Sau khi đi ra thì Thất gia đã trả lời.
Thắt gia: ừ, ăn gì đi nhé.
Mộ An An: Vâng.
Thực ra Mộ An An còn muốn hỏi Thất gia chuyện hôm qua, nhưng lại cảm thấy người ta đã rất bận rồi, nếu còn bám riết tán gẫu thì có chút không hiểu chuyện.
Mộ An An vừa nghĩ xong thì điện thoại lập tức reo lên.
I/ Cuộc gọi từ bệnh viện liên kết.
Người phụ trách của bệnh viện liên kết đã gọi cho Mộ An An và thông báo 8 giờ sáng mai chính thức đến khoa cấp cứu.
Giống như việc tham gia một bệnh viện liên kết để thực tập.
Mộ An An đã làm thủ tục trước và bây giờ thủ tục đã hoàn thành.
Mộ An An muốn ngồi trước máy
tính tra cứu thông tin và chuẩn bị cho kỳ thực tập ngày mai, nhưng cảm giác nôn nao khó chịu thật sự.
Ngay khi Mộ An An nằm xuống giường, liền có tin nhắn điện thoại đến.
Tiểu Cửu: [Hình ảnh]
Tiểu Cửu: Chị An, có lẽ hôm nay có một đạo sĩ muốn cứu vớt tai hoạ.
Tiểu Cửu: Cảm giác khó chịu quá [khóc lớn].
Mộ An An nhln những bức hình của Tiểu Cửu về cơn mưa bên ngoài và nhiều biểu cảm hú hét, bất lực.
Mộ An An: Chị định ngủ một giấc.
Tiểu Cửu: Trùng hợp vậy, em cũng định thế. Chị dâu, quay trở lại giấc ngủ ngon nhé.
Mộ An An: Trở lại giấc ngủ ngon?
Tiểu Cửu: Có chào buổi sáng, chào buổi tối và chúc ngủ ngon thì trở về đương nhiên cũng là chào rồi.
Tiểu Cửu: Chị xem thử đúng là một từ mỹ miều, e nói có đúng không?
Mộ An An:…..
Tiểu Cửu: [Đắc ý] không hổ danh là em.
Mộ An An thấy Tiểu Cửu gửi tin nhắn, vô cùng bất lực. Cô không trả lời mà chỉ để điện thoại qua một bên, quay lại giấc ngủ.
Khi Mộ An An tỉnh dậy đã là 3 giờ chiều.
Cô đói quá nên tỉnh dậy.
Mưa đã tạnh, có điều thời tiết vẫn
còn hơi âm u, không thấy chút nắng.
Mộ An An xuống lầu ăn cơm rồi đến phòng gym chạy bộ một tiếng, đây mới cảm giác được tinh thần rất tốt.
về đến phòng tắm rửa, ôm lấy máy tính học bài một chút.
Mãi cho đến khi Mộ An An vào giấc ngủ, Thất gia còn chưa về.
Anh đã về lại trạng thái trước kia là bận rộn đến nỗi không thấy bóng dáng.
Trước khi Mộ An An ngủ, cô vẫn gửi một tin nhắn cho Thất gia.
Mộ An An: Thất gia, ngày mai cháu phải đi thực tập.
Tin tức như đá chìm đáy biển.