Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội - Mộ An An (Truyện full tác giả: Ninh Hải)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hầu hết người trẻ đều tự động phục vụ, chỉ người già đứng xếp hàng thì không hiểu.

Hầu hết mọi người đều không rõ mình muốn đảng ký bác sĩ hay chuyên gia nào.

Các bác sĩ chủ nhiệm đã được

đảng ký hết, nhưng bà lão nghe không hiểu, bắt buộc phải là bác sĩ chủ nhiệm nên Mộ An An chỉ có thể giải thích hết lần này đến lần khác.

Cồ họng đau rát cả lên, phải chịu đựng việc bị mắng.

Phải chịu đựng và kiên nhẫn giải thích hết lần này đến lần khác cho những người lớn tuổi hiểu.

Lúc này, Mộ An An nói rõ tình hình với một bả lão, giúp bà ấy đăng ký.

Đột nhiên, có người kéo áo cô.

Mộ An An quay đầu, là đồng nghiệp khu đăng kí đã rót cho cô một ly trà hoa.

Mộ An An khó hiểu.

Đồng nghiệp nói: “Cái này của Tiểu Trân khoa cấp cứu đưa, bạn trai cô ấy tặng nên cả bệnh viện ai cũng có. Mà này, cô với Tiểu Trân ngầu thật. Bạn trai đều là nam thần, lúc thì tặng bũ’a trưa, lúc tặng nước uống, có rảnh thì giới thiệu cho tôi với.”

Đồng nghiệp ngưỡng mộ nói vài câu rồi đưa nước cho Mộ An An.

Mộ An An để ly nước sang một bên và tiếp tục làm việc.

Sau hai tiếng, không ai ở khu đăng ký nữa thì Mộ An An mới được hít thờ.

Cô khát đến mức vô thức cầm ly trà hoa lên và uống.

Khi nghĩ về Tiểu Trân là người tặng ly trà này thì cô không muốn uống.

Cô nhấc điện thoại lên và chụp ly trà hoa cho ai đó.

An: Bạn trai của ai đó gửi nước cho cả bệnh viện, người có tiền đều hào phóng như vậy sao?

Mộ An An gửi tin nhắn xong liền cất điện thoại vào túi áo, quay người liền đưa ly trà hoa đó cho một đồng nghiệp khác.

Tông Chính Ngự vừa kết thúc cuộc họp cấp cao và đang về vản phòng.

Khi lấy điện thoại ra, anh thấy tin nhắn từ Mộ An An.

Anh lắc đầu đọc hai ba lần trong sự bất lực, nhất là ba chữ cuối ‘của ai đó’.

Bạn nhỏ này gần đây hay giận dổi.

Thư ký ngạc nhiên khi thấy vè mặt bat lực của Tông Chính Ngự.

Lén nhìn vài lần mói dám xác định.

Chủ tịch Ngự đang cười.

Vả lại, cô còn thấy được sự nuông chiều trong ánh mắt của chủ tịch Ngự.

Thư ký muốn xem trộm nhưng Tông Chính Ngự đã về lại vẻ mặt bình thường.

Thư ký cúi đầu xuống, trờ về trạng thái làm việc.

“Nhà hàng tối nay?”

“Chủ tịch Ngự, có ba lựa chọn cho nhà hàng tối nay, tất cả đều ờ đây.” Thư ký đưa tài liệu.

Tông Chinh Ngự lật ra xem.

Nhà hàng đầu tiên quá nữ tính, trang trí màu hồng và xanh, nhìn quá điệu đà.

Tông Chính Ngự lật tiếp.

Mộ An An không thích những thứ quá điệu đà.

Nhà hàng thử hai ờ ngoài trời, trang trí rất đơn giản và tao nhả, không có gì đặc biệt.

Ăn ở ngoài trời nhiều lần nên ngán rồi.

Nhà hàng thứ ba lại theo chủ đề đại dương.

Có rất ít thiết kế hình tròn, trên tường đươc khảm bể nước, trồng các loại thực vật biển khác nhau, khiến có cảm giác như đang ăn

tối ở biển.

Đây cũng là thiết kế chính của nhà hàng này.

Tông Chính Ngự lấy điện thoại, chụp hình và gửi qua cho Mộ An An.

Thất gia: Thích không?

Thư ký lén nhìn tin nhắn của Thất gia rồi báo cáo: “Thất gia, đội ngũ nhà bếp của khách sạn đã được chuyển vào cản tin của bệnh viện liên kết rồi. Bên đó sẽ có thêm vài món như trà hoa hay các món đồ uống khác.”

Tông Chính Ngự bàn giao xong, đóng tài liêu lại và đưa cho thư ký.

Đang định rời khỏi văn phòng thì

Thất gia nói thêm một câu: “Nhớ

là nếu tiết lộ thì..”

Tông Chính Ngự ấn điện thoại và nói, thư ký tròn xoe mắt kinh ngạc…..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK