Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội - Mộ An An (Truyện full tác giả: Ninh Hải)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ là

Khi Mộ An An mờ cừa ra, nhìn thấy người bên ngoài lại cổ chút kinh ngạc.

“Tỏc Xoàn?” – Cô nhận không ra.

Thiếu niên trước mặt vẫn cao 1m8, các đường nét trẽn khuôn mặt con lai đỏ khó nhln ra là người Trung Quốc, đôi mắt xanh xám của Tóc Xoăn rất đặc biệt.

Chì là mảì tỏc vàng ngày xưa giờ đã chuyển sang màu đen.

Giọng nói vẫn như cũ, chỉ là không khoa trương. Bót đi cái vẻ ngông cuồng thời niên thiếu, thay vào đó lại có vài phân sâu sắc.

Sao anh lạl ờ đây?” – Mộ An An (hốt lèn

“Tôi vẫn luôn ờ đây. Từ lúc tỗi đưa người giả mạo em về thl tôi vẫn luôn ờ đây đỏ thổi.” – Hoảc Hién trả lời.

Hoắc Hiển ngập ngừng một lúc, rồi giồì thích thêm: “Người giả mạo em lả Vu Nhã, nhưng bị đưa di rồi.”

Đối vối hàng nhái thì Mộ An An không hỏt đen. Chù yếu là không có sửc.

Mộ An An mở cừa để Tóc Xoàn đi vào, dẵn cậu áy đến ghế sofa ngồi.

Mộ An An rót một ly nước.

MAnh vẫn luôn ở đây vậy sao ban ngày tồi không thấy anh?” Mộ An An ngồi một bên sofa.

Cô lớn lẽn ỏ’ Ngự Viên Loan, mặc dù tính tình nghịch ngợm, có lúc hơi điên cuồng nhưng quy tắc lễ nghĩa đều được dạy qua.

Khi không ngồi thả lỏng thì hai chân sẽ đan vảo nhau và thẳng lưng. Cơ thẻ trông rât thoải mái.

“Ban ngày nhiều người tìm em lắm.”

Bỗn cạnh em vẫn luôn náo nhiộl như vộy làm gỉ cỏ chổ cho tồi.

Mộ An An CƯỞI: HAnh đén lim tôl là vl chuyện của dl Ngải Lệ Sa sao?”

Hoắc Hiền sửng sổt, bỗng cười và nổi:

“Tiểu tiên nữ. em quả nhién thống mình, tỗí cỏn chưa nỏi thl em đã biết tôi tìm em có việc gì rồi.”

Giọng điệu này có chút chế giễu, có chút lưu manh và cỏ chút không đứng đắn.

Giừa hai người vốn khá nghiêm túc, giọng điệu của Hoắc Hiển thay đổi như vậy lại có chút dễ chịu.

“Tôi cũng rất ngạc nhiên khi gặp được di Ngải Lệ Sa ở võ đài quyền anh chín hạng. Vừa bắt đầu, tôi cũng không chắc chắn, nhưng sau này nói chuyện rồi mới biết. Lúc

đó, thực ra rất cảm kích dì. Dì ấy.là một

người rất ấm áp.” Mộ An An nói.

Một người bị thương và được đưa đền phòng của một người lạ mặt, còn suýt chút chết trên võ đài.

Thực ra khá sợ hãi và có chút bất lực, nhưng vào thời điềm đó có một người là

Ngái Lộ Sa mang danh nghĩa Trương Vàn đâ khiến Mộ An An thẩy ắm ốp hơn phồn nào.

Hơi ẳm náy tương đương vớỉ việc thổi than trong tuyết.

“Thật sao? Anh thậm chl còn không biết bà áy trong như thế nào.” Hoác Hiẻn hỏi ngược lại, cụp mí mắt xuống có chút thất vọng.

“Sau này anh có thể có nhiều thời gian để hiểu hơn. Dì cũng muốn biết dừa con cùa mình bây giờ trông như thế nào.” Mộ An An an ủi.

Vừa dứt lời, biéu cảm của Hoắc Hiển đột nhiên chững lại, ánh mắt nhìn Mộ An An cỏ chút cảng thẳng: “Bà ếy từng nhắc qua anh với em ả?”

Mộ An An gật đầu: “Bà ấy rất nhở anh.” Hoác Hiển khõng nói gì.

Mộ An An tiếp tục nói: “Tôi hiểu, khi dì ờ nhà họ Hoắc chứng kiến người dã hợp tặc với Hoắc Phong…………..là người thực sự giả mạo Mộ Tải Tiệp, lấy trộm một hạng mục của bọn họ và vẫn luôn giả điên giả ngốc

che giấu để dược sổng tlép.“

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK