Tôi nói bừa gì chứ, cô cỏ bạn trai cũng không nói. Vả lại còn ưu tú, có tiền và đẹp trai như thế.” Chu Mộng Lan lập tức nói.
Một bác sĩ nam đưa mắt nhìn xe rượu rồi hỏi phục vụ: “Xe này tầm bao nhiêu?”
‘Tầm 7 – 80 nghìn vạn, người tặng rượu nói chỉ cần bạn gái anh ấy và bạn bè chơi vui vẻ thl lúc nào cũng có thể kêu thêm, hoá đơn thì anh ấy đã trả rồi ạ.” Phục vụ thành thật trả lời.
Dứt lời thì xung quanh ai cũng hò hét inh ỏi.
“Tiểu Trân, thật ngưỡng mộ cô quá. Thì ra có bạn trai tốt như vậy.”
“Ngưỡng mộ chết đi được, tôi cũng muốn có bạn trai như thế.”
“Tiểu Trân, số cô sao thế hả!”
– Những lời ngưỡng mộ xung quanh không ngớt, Tiểu Trân mỉiỊL,
cười gượng gạo: “Không phải
khóa trương vậy đâu, anh ấỵ..
anh ấy khá là thương yêu tôi.”
Vừa nói xong thì mọi người bắt đầu hú hét.
Mộ An An ngạc nhiên khi Tiểu Trân và Tông Chính Nghiêm quen nhau, cô định cúi đầu xem tiếp tài liệu, nhưng khi liếc mắt qua thl thấy Tiểu Trân đang nhìn minh.
Mộ An An khó hiểu, Tiểu Trân lập tức cúi đầu xuống rồi ôm lấy điện thoại.
Cuộc trò chuyện đó chính là với Tông Chính Nghiêm.
Chu Mộng Lan bên cạnh phát hiện ra cuộc trò chuyện liền nói: “Trước không nói, bạn trai Tiểu Trân tặng cả xe rượu như thế,
I chúng ta khỏng thể chỉ uống mà I không làm việc.”
I Một bác sĩ nam giơ ly rượu lên: “Chúng ta nên kinh Tiểu Trân một
ly.”
Theo lời đề nghị của nam bác sĩ, mọi người đồng loạt đứng dậy.
Tiểu Cửu phấn khích kéo Mộ An An đứng dậy theo rồi nói: “Mặc dù nói người ta như vậy không tốt, nhưng chị An này, mắt thẩm mỹ của Lục ca hơi thấp. Không phải em thế nào, là trước kia Lục ca có tán tỉnh mấy người rồi, không da trắng tướng mạo xinh đẹp chân dài thì cũng là ngưòi vô cùng sang chảnh, hoặc là nữ hoàng có khí chất, chứ người như này… thì…”
Tiểu Cửu ngẩm nghĩ một lúc rồi tim ra từ để ví dụ: “Con gái rượu
hay là dửng nhái.’
*Tiẻu gia Bích Ngọc – ‘J’Ệiĩ: nghĩa gọn là chỉ những thiếu nữ xinh đẹp ở gia đình bình thường. Cũng có nghĩa hình dung cô gái có hình dáng không nhất định phẩi đẹp nhưng khả ái, có điềm nghĩa giống như em gái nhà bên. Thường là những cô gái hoạt bát dễ gần, không có phong phạm “Tiểu thư khuếcát”.
I Mộ An An không có hứng nói I chuyện phiếm về người khác.
Cô nâng ly lên cùng mọi người.
Tiểu Trân nâng ly rượu lên và nói I e thẹn: “Mọi người đừng khách sáo, nếu đã là anh ấy tặng thì hôm nay mọi người cứ chơi vui vẻ nha.”
Nói xong mọi người đều cạn ly.
Nhưng khi Mộ An An lấy ly rượu về, cổ tay có người cầm lại.
Là một bác sĩ nam khá dung tục, bình thường anh ta không giữ mồm miệng, sau khi uống rượu thì càng không để ý đến lời nói: “Này, Lý Nham gì đó, không phải vừa nãy nói là thích An An người ta sao? Bây giờ muốn uống rượu thì sao không thay cổ Uống đi?”
Nam bác sĩ dung tục nói xong, những người khác đều ngừng lại.
Từ khi nhập tiệc thì Lý Nham đã để ý Mộ An An, thậm chí còn trong một nhóm riêng rằng minh đã thích Mộ An An rồi nên đừng ai giành lấy, nếu không sẽ trở mặt.
Kết quả là khi hắn ta vừa quay lại từ nhà vệ sinh’thi dáng vẻ thất thần, không nói nên lời.
Đột nhiên bị truy hỏi, Lý Nham vô thức liếc nhìn Mộ An An.