Những người xung quanh thấy vậy, sau đó một bác sĩ lớn tuổi hơn nói: “An An, cô không đúng rồi. Môi quan hệ giữa cố và Tiểu Trân tốt như vậy, cho dù cô không vui thì cũng không thể khiển trách cô ấy trước mặt nhiều người chứ.”
Vị bác sĩ lớn tuổi giáo huấn bằng giọng điệu của một người lớn tuổi, những người khác cũng lặp lại điều đó: “ừ, ngày nào cô ấy cũng mua cho đồ cho cô, chỉ là tấm thiệp thôi, cô cũng không cần so đo vậy chứ.”
“Thôi đi, thôi đi. An ủi Tiểu Trân đi, đụng đến những người hẹp hòi thì hết cách.”
Mộ An An nhìn những người này bàn tán, một câu cũng không phản bác.
Muốn sao thì vậy.
Mộ An An quay người đi vào văn phòng.
Cô không có văn phòng riêng nên là dùng chung với mọi người, thậm chí đến chỗ ngồi cũng không có.
Khi có chỗ cũng là bác sĩ Quách Ái Hoa lấy, để cô ngồi bên cạnh học mới có chỗ.
Mộ An Ai đi ngang qua văn phòng, cô thấy một đám người bên trong, vì vậy liền rẽ vảo góc và đi về phòng nghỉ ngơi.
Vào giờ này, vốn phòng nghỉ ngơi không có ai.
Cô để bó lan dạ hương xuống, trong tay cầm tấm thiệp.
‘Ngày đầu tiên dỗ dành bé con.’
Mấy chữ này tuy vừa nghe người ta đọc ra, nhưng bây giờ Mộ An An mới là lần dầu nhìn thấy.
Những ký tự trên đó cô vẫn nhận ra, là chữ của Thất gia.
Không chỉ tặng hoa mà còn tự tay viết thiệp, là có ý gì?
Dỗ dành cô?
Nhưng trong bó lan dạ hương vẫn còn một câu ‘Hãy nhận t thương cùa ta’, anh ấy có biết không?
Còn nói anh ấy chỉ là tuỳ tiện tặng hoa cho người khác thôi?
Không thể nào!
Tuỳ tiện để người ta tặng cũng
không thể tự viết thiệp.
Như vậy anh mới biết…..
Mộ An An vịn chặt trái tim đang đập mạnh của cô.
Cô không thể bỏ qua cảm xúc trỗi dậy trong lòng, sự kỳ vọng mãnh liệt cũng như niềm vui thầm kín.
Thậm chí cô còn bắt đầu hoang tưởng.
Có phải vì bản thân tức giận, vì là lần đầu bản thân giận dỗi anh ấy, vì dù có chuyện gì xảy ra trong quá khứ thì cô cũng rất nghe lời anh, rất lý trí và không mất binh tĩnh.
Lần này tức giận khiến anh ấy biết mình quan trọng, vậy nên đã tỉnh táo lại để biết bản thân đã thích cô rồi ư?
Trong đầu Mộ An An có rát nhiều suy nghĩ.
Không chỉ là sự kỳ vọng, mà còn là sự hoang tưởng.
Cô gái có trái tim tinh tế và suy nghĩ nhiều, hon nữa bây giờ phim truyền hình và tiểu thuyết hiện nay có rất nhiều, không kìm được mà suy đoán tâm trạng của đối phương.
Giữa những dòng suy nghĩ của mình, Mộ An An không thể không cầm điện thoại lên.
Mộ An An: Cháu nhận được hoa rồi.
Ngay khi vừa gửi tin nhắn, một tin nhắn hiện lên từ điện thoại, Mộ An An suýt chút làm rơi điện thoại.
Trong con hoảng loạn, Mộ An An đã từ chối.