Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội - Mộ An An (Truyện full tác giả: Ninh Hải)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Mộng Lan gật đầu: “ừ, ở trước cổng khoa cấp cứu. Tôi nói ở cổng đợi cô là được.”

“Bây giờ bên khoa cấp cứu bận lắm không?” Mộ An An hỏi.

Khoa cấp cứu phải rất bận, thiếu một người sẽ có người chết.

“Không. Tôi thấy người đó rất vội, cô vẫn là nên ra xem thế nào đi, lát nữa sẽ có người đuổi theo đấy.” Chu Mộng Lan trả lời.

Mộ An An không nói gì, cô rời văn phòng và ra ngoài cổng.

Cho dù là Mộ An An đi học hay thực tập, cũng ít khi có người kiếm.

Đột nhiên có người đến tìm mình, cô thấy rất ngạc nhiên.

Suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu Mộ An An là Tiểu Cửu không chịu nổi sự bắt nạt của Tống

danh kỳ quặc đó thì càng không nhịn cười nổi.

Mộ An An cười suốt cả đoạn đường ra cổng.

Kết quả vừa ra tới cổng, nụ cười trên mặt Mộ An An liền cứng đơ.

Người ờ cổng mặc một chiếc sơmi trắng tay ngắn, phối cùng chiếc váy hoa dài và mang một đôi giày vải.

Tóc xoã ngang lưng, trên mặt không trang điểm nhiều, nhưng lại toát ra vẻ thanh tú và thuần khiết.

Mối tình đầu quốc dân điển hình.

Khoảnh khắc Mộ An An thấy cô ta, hàng chân mày của cô liền

nhíu chặt lại.

Cô bình tĩnh đi về phía Chung Đình: “Cô tìm tôi à?”

Chung Đình đứng trước mặt Mộ An An, hai tay để trước người, biểu cám cổ chút dè dặt.

Cô gật đầu nói: “Tôi đến tìm cô để nói vài chuyện.”

“Có người đưa cô qua đây đúng không?” Mộ An An hỏị.

Chung Đinh còn chưa nói, Mộ An An đột nhiên hỏi như vậy khiến cô ta phải dừng lại những gì mình đang định nói và trả lời Mộ An An: “Không, tôi ngồi taxi qua đây.”

“Ông không biết.” Cô ta đứt khoát nói thêm.

Mộ An An cầm điện thoại: “Tôi

giúp cô liên lạc tài xế cùa Ngự Viên Loan, với tốc độ của họ thì 5 6 phút là có thể đến đón cô.”

Nói xong, Mộ An An liền gọi điện.

Kết quả, vừa gọị được thì Chung Đình nắm cổ tay Mộ An An: “An An, đừng!”

“An An là để cho cô gọi à?” Mộ An An cụp mắt xuống, giọng nói lạnh lùng.

Chung Đình đổi ý: “Tiểu thư An An, chỉ là tôi muốn nỏi chuyện vởi cô một cách ôn hoà.

Tôi biết cô còn giận tôi, cảm thấy tôi có lỗi vởi cô. Rõ ràng tôi chỉ là con gái của một gia nhân, mặc dù có thể đứng ngang vai ngang vế với cô, nhưng cho dù thế nào thì xin cô cho tôi chút thời gian để chúng ta nói chuyện.”

Mộ An An nghe những lời Chung Đình nói, chỉ thấy nực cười.

Ngang vai ngang vế? Ai cho cô thể diện đó?

“Tôi hỏi cô lần nữa, có đi không?” “Tôi thực sự muốn nói chuyện với

CÔ.

Tôi biết rồi.

Mộ An An cất điện thoại, cầm tay

Chung Đình rồi quay người đi.

Mộ An An vừa quay người,

Chung Đình liền nói: “Lẽ nào cô thực sự không muốn nói về chuyện của Thất gia, tại sao ông có thể chấp nhận tôi, nhưng lại khống phải lả cô?”

Lời nói của Chung Đình đã giữ chân được Mộ An An.

Cô không muốn nói với Chung Đình về Thất gia, nhưng cô cũng rất muốn biết tại sao ông lại chấp nhận Chung Đình mà lại không thể dung thứ cô?

Chung Đình nhìn Mộ An An rồi tiếp tục nói: “Tiểu thư An An, ông không cách nào chấp nhận cô là vì cô cản trở tiền đồ của Thất gia.”

Mộ An An vẫn không quay đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK