Trong đầu cô chỉ có chủ đề này, không còn gi khác.
“ừ, mục tiêu là ta.”
“Vậy mật mã này của cháu còn giải ra được không?” – Mộ An An hỏi.
Sau lưng chắc chắn đã để lại hai vết sẹo.
Cho dù là hồi phục rồi nhưng hình xăm về cơ bản đã bị huỷ rồi.
Nhưng hình xăm này quán trọng nhất là ký tự đầu tiên, huỷ đi ký tự đầu tiên thì tinh tuý cùa hình xăm đã không còn nữa.
Có điều, trước kia Mộ An An từng in ra nguyên bản của hình xăm.
“Nhìn cháu xem.” – Tông Chính Ngự nói.
Bên La Sâm đã có manh mối, cơ bản có thể chắc chán được vị tri ngân hàng mà Mộ Thanh cất giữ nãm xưa.
Chỉ là sau này điều tra ra thân phận của Mộ Tài Tiệp giả, Tông Chính Ngự vẫn luôn chưa nói chuyên này cho Mộ An An.
“Nhìn cháu…” – Mộ An An thi
thầm, cô duỗi người ra sau nhưng chỉ chạm vào tay của Thất gia.
Mộ An An định rút tay lại nhưng vô tình bị Thất gia khống chế.
Lòng bàn tay lớn bao bọc cả bàn tay nhỏ bé của cô.
Tông Chính Ngự nắm lấy tay cô và vuốt ve vết thương, sau đó kéo người xuống và lia qua chỗ có hình xăm.
Mộ An An nội: “Cháu không phải đặc biệt muốn biết.”
Đảy không phải là một điều tốt.
Mặc dù nguyên nhân hợp tác thực sự của Mộ Tài Tiệp giả cùng nhà họ Giang năm đó không phải vi thuốc thông minh, nhưng thuốc thông minh là một mối liên kết.
Giang Trấn và Quách Nguyệt Hoa quan tâm đến giá tri thương mại của các loại thuốc thông minh, bỏ qua các tác dụng phụ sau chúng và chỉ nhìn tiền.
Vì vậy, khi Mộ Thanh và Mộ lão gia quyết định huỷ bỏ thuốc thông minh thì họ đã nảy lên ý nghĩ xấu.
Mộ Tài Tiệp giả vừa đề nghị hợp tác.
Ngay cả khi không có Mộ Tài
Tiệp giả, Giang Trấn vẫn sẽ sử dụng thuốc thông minh để tim người khác có thể giúp ông ta có tiền.
Mộ Thanh và Mộ lão gia sẽ gặp rẳc rối..
Vì sự tồn tại của họ là hỏn đá cản đường của Giang Trấn và Quách Nguyệt Hoa.
“Vậy đừng quan tâm.” – Tông Chính Ngự nói.
Mộ An An chưa lập tức trả lời.
Cô cụp mắt xuống nhìn vào hai bàn tay trên đùi mình, sau khi im lặng khoảng 2 3 phút, cô nhẹ nhàng nói: “Cháu làm vậy có phải không tốt không? Mẹ đã để lại manh mối chinh là hình xàm trẽn người cháu, có phải đại diện cho….cũng hy vọng chuyện về
liều thuốc này hoặc nói là tìm một người tốt hơn để hoàn thiện bài thuốc này? Suy cho cùng, mục đích lúc đằii mẹ và ông ngoại nghiên cứu loại thuốc này là vì những đứa trẻ không học được tốt.”
Mộ An An nhẹ nhàng nói, trong lòng thực ra đang đấu tranh.
“Cháu nhớ rằng khi mẹ quay về từ buổi hộp phụ huynh, mỗi lần đều rất xúc động. Vì giáo viên trường chúng cháu luôn khen ngợi thành tích học tập tốt trước công chúng, đồng thời đề phụ huynh của những bạn học không được giỏi cố gắng giám sát. Nhưng mẹ nói những phụ huynh đó cũng rất đau đầu, con cái ngày nào cũng chăm chỉ hơn những bạn trong lớp, nhưng đôi khi không thể không thừa nhận có những người thực sự không
thích hợp đi học, môn ngũ’ văn có thể học thuộc lòng nhĩmg công thức toán lại không giải được.”