Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội - Mộ An An (Truyện full tác giả: Ninh Hải)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cửu Cửu cỏ thể là già: Đừng nhắc nữa, trên người cậu ấy có nhiều vết thương. Tiền riêng mà Cửu Cửu không dễ gì giấu được, cuối cùng cũng không còn nữa.

Cửu Cừu cố thể là giả: Nói tới nói lui cũng là em cầu xin lòng thương trước, xem liệu Đình Đình có thể nể mặt tình bạn lâu dài của hai người mà để em bồi thường ít chút.

Sau khi Cừu Cửu gừi hai tin nhắn này xong liền điên cuồng gửi những nhãn dán khóc lóc cho Mộ An An.

Cô gái, ngẩng đầu lên, bĩu môi và khóc.

Mộ An An cười khúc khích: “Em đền thân mình cho cậu ấy là được rồi, cần gì tiền chứ.”

Mộ An An than thờ.

Có điều, cô không gửi tin nhắn nảy cho Tiểu Cừu, lo rẳng Tiểu Cửu không nhịn nổi nữa.

Đồng hồ báo thức reo lên vào lúc này.

Mộ An An tắt báo thức, chỉnh trang lại và xuống lầu đi bộ đến khoa cấp cứu để chuẩn bị cho ca làm chiều.

Ngay khỉ Mộ An An đến khoa cấp cửu, cô thấy các nhân viên y tế đang tụ lại với nhau.

Giờ này không bận, Mộ An An đến mấy ngày nay cũng đều gặp cảnh này trước khi kết thúc giờ nghỉ trưa vài phút, mấy người tụ lại nói chuyện với nhau.

Cô không thích tám chuyện, nên cũng ít tham gia.

Cô đeo khẩu trang, định đến vài phòng bệnh xem tình hình.

Nhưng khi Mộ An An vừa đến liền

“Chuyện buổi chiều tôi cũng có nghe nói, mãi cho đến khi biết gia thế Mộ An An giàu như vậy, không ngờ đến có thể ngầu thế.”

“Cậu nói xem cô ấy làm loạn như vậy, khiến người nỗ lực bao nhiêu khóc sướt mướt. Haiz, bận chất như vậy rồi.”

“Có điều, Tiểu Trân thật uất ức. Tôi còn uất ức thay cô, binh thường chúng ta đều thấy cô cố gắng thế nào. Bây giờ, có con ông cháu cha đến, bình thường bắt nạt cô thì thôi đi, giờ còn cướp mất vị trí của cô.” ị

Mộ An An không muốn quan tảm, định rời đi. Nhưng nghe thấy câu sau liền không thể không dừng

Rất ít người quay lưng về phía cô, cô mặc chiếc áo khoác trắng và đeo khẩu trang, nên những người đó không thể nhận ra cô.

Mộ An An nhin Tiểu Trân đang ở trong đám đông.

Trước những lời bất bình thay mình, Tiểu Trân vào vai kẻ yếu: “Đừng nói nữa, tôi cũng hết cách. Tôi nỗ lực thì tốt rồi.”

“Cô nói xem, lần này ban đầu mỗi khoa chỉ có một vị trí. Người mà bác sĩ Quách chọn chính là cô. Ai cũng đều biết bác sĩ Quách mặc dù nghiêm khắc với cô, nhưng lại thật lòng thương yêu và coi trọng cô.”

“Thậm chí, chuyện làm hỏng điện thoại hôm qua, cô không biết Mộ An An đó đã nói những gì. Tự J cho mình thanh cao, đặt mình ầ trên quan điểm đạo đức, cô ta ” không khác gì anh hùng bàn phím.”

“Hôm qua, bác sĩ Quách giúp cô

ấy là vì mối quan hệ sao? May mà hôm qua tôi thay đổi cách nhìn về cô ấy, tôi nghĩ quá nhiều rồi. Tối qua, cô ấy và chú đó có mối quan hệ không đơn giản nhỉ?”

“Nói là chú, thực ra là mối quan hệ gì cũng không biết.”

Nghe đến đây, sắc mặt Mộ An An tối sầm lại.

Cô từ từ gỡ khẩu trang ra.

Tiểu Trân nói với vẻ mặt tự phụ: “Mấy người đừng nói cô ấy như vậy, có vài chuyện cô ấy cũng không muốn, vì vậy đừng đưa nó ra ánh sáng. Bản thân tôi sẽ cố gắng, lần này không có cơ hội thì lần sau tởi lượt tôi?”

“Lần sau, lần sau sau nữa cũng không tới cô.”

Mộ An An tiếp lời Tiểu Trân.

Mộ An An đột ngột lên tiếng, khiến những người đang bàn tán về cô tỏ vẻ sợ hãi.

“Cô, cô ở đây từ lúc nào?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK