Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội - Mộ An An (Truyện full tác giả: Ninh Hải)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay khi cửa xe đóng lại, Mộ An An định nói chuyện với Thất gia thì điện thoại của anh đổ chuông.

“Chú nghe điện thoại trước.” Anh bình tĩnh nói và nhìn ra ngoài cửa sổ.

Khi Mộ An An đến gần, cô có thể nghe được vài giọng nói trong điện thoại, nghe không được chính xác nhưng cảm giác giọng điệu của đối phương có chút sốt ruột và dè dặt.

Giọng điệu của Tông Chính Ngự rất thẳng thắn để bàn giao công việc.

Mộ An An không quấy rầy, cô yên lặng ngồi một bên.

vết thương sau lưng rất ngửa.

Hai ngày nay là giai đoạn lên vảy nên vet thướng ngứa vô cùng.

Mộ An An đưa tay gãi nhẹ, nhưng không dảm dùng sức.

Tuy nhiên, khi cô gãi thì Thất gia đang nói điện thoại quay đầu lại và siết chặt cổ tay của cô.

Mộ An An khó hiểu.

Củi đầu nhìn xuống thì Thất gia vẫn đeo sợi dây cao su màu đỏ mà trước kia cô tặng.

Ban đầu, anh cầm chiếc đồng hồ trên tay nhưng anh đã tháo nó ra.

Xương cổ tay của người đàn ông nổi rõ và đầy lịch lãm, sợi dây cao su màu đỏ trông rất dịu dàng.

Mộ An An dán mắt vào cổ tay này một lúc, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Thất gia.

Cô không hiểu hành động của Thất gia.

Với ánh mắt nghi ngờ của Mộ An

An, Thất gia một bên nghe điện thoại, một bên để tay Mộ An An lên đùi mình, còn tay mình thì đưa về sau lưng cô, đầu ngón tay xuyên qua bộ đồ gãi lên vết thương của Mộ An An.

Phản ứng đầu tiên của Mộ An An là cứng đờ người.

Ban đầu vết thương ngửa ngáy, nhưng khi ngón tay của Thất gia chạm vào lại oàng ngửa hơn.

Nhưng người đàn ông bên cạnh cô đang tập trung bàn công việc và không mấy để ý đến những chi tiết bất thường của cô.

Ban đầu, Mộ An An hơi khó chịu.

Khó chịu sao?

Thực ra là rất dễ chịu.

vốn dĩ vết thương ngứa ngáy nên cô tự gãi, chac chắn là không nghiêm trọng gì nhưng cô vẫn thích đề bản thân dễ chịu hơn chút.

Nhưng người đàn ông kiém soát sức lực vừa phải, không quá phân khích và không phải là không có cảm giác.

Mộ An An cố gắng thư giãn.

Da gà nổi liên tục, lần nào cũng căng thẳng và có cảm giác rất tê tái, sau này nên thế nào?

Mộ An An lén điều chỉnh hơi thở đẻ bản thân thả lỏng môt chút.

Tông Chính Ngự cúp máy.

Anh để điện thoại qua một bên, nói đến vết thương sau lưng của Mộ An An: “Vẩn thấy khó chịu à?”

Mộ An An lắc đầu: “Đã đõ hơn nhiều rồi.”

“Gần đây vết thương lành sẽ như thế này, đừng tự gãi.”

Mộ An An ngoan ngoãn gật đầu, sau đó lại nhắc đến bác sĩ cố: ‘Thất gia, bác sĩ cố đã rời đi 1 2 ngày rồi nhì? Anh ấy sẽ đi đâu để du lịch dài hạn đây?”

“Úc.”

“Hả?” – Mộ An An liếc nhìn Thất gia có chút kỳ lạ.

Chủ yếu vì Thất gia đưa ra câu trả lời một cách rất khẳng định.

Có thể coi đây là tính cách của một bác sĩ, anh ta sẽ không nói cho ai biết anh ta đi đâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK