Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội - Mộ An An (Truyện full tác giả: Ninh Hải)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khoé mắt ngấn lệ, màn sương mờ ảo, sự tinh ranh và hoạt bát thường ngày đã không còn, thay vào đó là sự bơ vơ, bàng hoàng và đáng thương.

Thật thảm hại, muốn bắt nạt cho cô khóc đây mà.

Kiểu khóc rất thê lương.

“Ngự….” Mộ An An nói, Tông Chính Ngự lại cúi đầu và

hôn tiếp.

Anh cắn môi dưới của cồ một cách tinh nghịch, cồ gái nhỏ đang đau đớn.

Những giọt nước mắt từ từ tuỏn trào.

Sau đó, người đàn ông duỗi cánh tay đến thắt lưng và bế cô lên.

Người đàn ông bế cô hoàn toàn bằng sức mạnh từ thắt lưng.

Khi bế lên, toàn bộ phần lưng đều căng cứng.

Hai chân Mộ An An mềm nhũn, Thất gia chạm vào chân cô rồi móc vào thắt lưng của mình.

Mộ An An vẫn còn choáng váng, nhưng đã được đặt lên giường.

Hai tay Tông Chính Ngự đỡ hai bên tai cô.

Đôi mắt sắc lạnh, khoé môi là vết thương bị Mộ An An cắn.

“An An, không được sao?” Anh thấp giọng, cắn tai cô.

Toàn thân Mộ An An rã rời.

Cô nghiêng đầu, vừa đúng lúc anh ngẩng đầu lên.

Sau đó, lẽ ra phải là những nụ hôn đắm đuối nhưng không. Cơ thể cô gần như bất động.

“Thật sự không được sao?” Anh hỏi rất phiền não và khó chịu, tay anh di trên đùi của Mộ An An.

Mộ An An tê tái đến mức không nghe được gì.

Mộ An An thậm chí còn bối rối hơn, và gần như buột miệng: Có sai sai với bà gì của cháu sao?

Cô có bình thường không?

Đến đúng ngày của hàng tháng.

Khồng biết thế nào là bình thường.

Tất cả là do khi Mộ An An lần đầu tiên đến đây, Thất gia đã nhờ bác sĩ Trung y kê đơn thuốc cho Mộ An An.

Thuốc đông y đó đắng lắm, cả đời này cô cũng không muốn uống.

Nhưng cỏ chưa kịp nói thì người đàn ông đã vùi mặt cắn mạnh vào xương quai xanh của cô.

“Sao lại đến sớm hả?” Giọng nói khó chịu của người đàn ỏng vang lên bên tai Mộ An An.

“Lần sau sẽ đưa cháu đi khám” Người đàn ỏng lại nói, lưu lại trên khóe môi Mộ An An một nụ hôn, trực tiếp ngồi dậy trên giường.

Khi rời khỏi cô, Mộ An An gần như theo bản năng, cô vươn tay nắm lấy cánh tay của Tông Chính Vũ

Qua lớp áo, cánh tay anh nóng như bỏng.

Tông Chính Ngự quay đầu lại, mỉm cười quyến rũ và kéo Mộ An An vào phòng tắm.

Trong đầu Mộ An An cứ văng vẳng mấy câu lúc nãy anh hỏi.

Không ổn sao?

Tại sao?

Tại sao kinh nguyệt không đều?

Sao lại đến sớm vậy?

Mộ An An chóp mắt, trong đầu đột nhiên nghĩ đến mấy câu lúc nãy tự mình nói trong nhà vệ sinh.

Hỉnh như vừa nãy trong nhà vệ sinh, cô mới nói “bà dì” mình đến?

Còn rất mạnh mẽ hét ra ngoài.

Cô cho rằng Thất gia không nghe thấy.

Kết quả lại nghe được.

Vậy nên, từ lúc bắt đầu đã hỏi ‘Không được sao’ mà không phải là ‘Được không’…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK