Mộ An An ngoan ngoãn gật đầu.
“Thời gian của tối ngày mốt là của cháu.” Thất gia nói thêm.
Mộ An An ngập ngừng, nghĩ đến tin nhắn hôm qua gửi cho Thất gia để thời gian của ba ngày sau dành cho cô.
Hôm nay đã qua một ngày, vậy chỉ còn hai ngày, cũng là tối ngày mốt.
Nghĩ đến chuyện muốn làm của tối ngày mốt, tim Mộ An An có chút căng thẳng.
“Được. Vậy chú cũng đừng mệt mỏi quá.” Mộ An An gật đầu.
Tông Chính Ngự không nói gì, chỉ xoa đầu Mộ An An.
Khi đến Ngự Viên Loan thì đã 9 giờ, Mộ An An tạm biệt Thất gia xong thì xuống xe.
Đứng ở một bên nhìn xe từ từ lăn bánh rời khỏi cổng Ngự Viên Loan.
Thất gia không đi máy bay riêng đến thành phố c mà trực tiếp lái xe đến đó.
Thành phố c cách Giang Thành không xa, đi máy bay riêng phiền phức hơn lả lái thẳng một mạch trên caơ tốc.
Mộ An An lặng lẽ nhìn xe anh rời đi, nhưng trái tim cô có chút ấm áp.
‘Chị An! Chị An!
Mộ An An đang nhìn xe Thất gia rời đi thi sau lưng có giọng nói vang lên: “Chị An!”
Tiếng hét này rất lảnh lót.
Ngay khi Mộ An An quay lại, cô thấy Tiều Cửu ở gần đó, người mặc một chiếc váy thướt tha, buộc tóc đuôi ngựa và đang chạy về phía cô.
Vì chạy quá nhanh nên đôi giày da trên mặt đất kêu một tiếng giòn tan, chiếc nơ trên đỉnh đầu càng xiêu vẹo.
Khi Mộ An An thấy Tiểu Cừu như vậy, cô có chút sửng sốt.
Mặc dù cô đã thấy Tiểu Cửu ăn mặc như vậy từ lần đầu tiên gặp.
Nhưng sau đó Tiểu Cửu trốn ở Giang Thánh để tránh bị điều tra,
những người hầu đã giữ phong cách ăn mặc nảy của tiều Cừu trong tủ đồ ở biệt thự của cô ấy, vì vậy Tiểu Cửu cũng ăn mặc theo kiểu của Mộ An An.
Đã lâu lắm rồi tiểu Cửu mới mặc lại váy loli.
Thàhh thật mà nói thi nó thực sự rất đẹp….
“Chị An! Người này sao mà đáng ghét vậy!” Tiểu Cửu đứng trước mặt Mộ An An, tức đến mặt ừng đỏ cả lên.
Miệng như khẩu súng laser, cô không ngừng kêu ca.
Mộ An An rất đau đầu khi nghe thấy.
Có lẽ Tống Đỉnh đã chặn Tiểu Cửu lần nữa.
“Cậu ấy dứt khoát đổi tên cũng thôi đi, gọi là Tống Đình thích chặn người khác hoặc là Tống Đinh keo kiệt!”
“Em làm gì rồi?” Mộ An An hỏi.
Tiểu Cửu trợn mắt: “Em có thể làm gì chứ, thật kỳ lạ, em nói với cậu ấy là qua hai ngày nữa thi Tóc Xoăn sẽ đi đón mẹ anh ấy, nói Tóc Xoăn từ nhỏ chưa gặp mẹ nên rất đáng thương, muốn cùng anh ấy đi thì kết quả còn chưa nói xong cậu ấy đã chặn em?”
Tiểu Cửu chỉ vào bản thân, gương mặt khó hiểu: “Người này bị gì thế nhỉ? vốn dĩ em muốn tìm người để PK, nhưng phát hiện cậu ấy không hề ờ đó, cũng không biết là chạy đi đâu hẹn hò mấy cô em gái nữa. Không giòi băng em nên xoá em đó.”
Tiểu Cừu càng nói cảng tức, cô láy điện thoại ra và nhấp vào trang cá nhân của Tống Đình:
“Tôi cũng sẽ xoá cậu!”