Bốn tấm biển và về cơ bản có hai người đứng đẳng sau chúng.
Chỉ có hạng vàng bao gồm ba người.
Mặc dù tất cả đều là những khuôn mặt thô kệch, nhưng Mộ An An biết những người này đang thay phiên nhau giễu cợt Giang Phong.
Tông Chính Ngự đứng ở hậu phương, một tay cho vào túi quần còn tay kia nắm lấy Mộ An An.
Hoắc Phong trìu mến chuyền ghế đến cho Tông Chính Ngự ngồi xuống.
Tông Chính Ngự phớt lờ hắn, cúi đầu và đến gần Mộ An An: “Đứng có mỏi không?”
Mộ An An lắc đầu.
Trước tầm mắt của cô là ba đến năm người vệ sĩ đang đầy xe lãn ra.
Quách Nguyệt Hoa đang hôn mê ngồi trên xe lăn, được cầm máu vết thương ả tay phải nhưng nhìn thấy vẫn rất sốc.
Bác sĩ Cố đang đứng bên cạnh Quách Nguyệt Hoa.
Giang cằm hoàn toàn không rõ, đứng bên cạnh lắc đầu và ngơ ngác trước sự thay đổi địa điểm đột ngột.
“Thất gla, đây..” – Hoắc Phong đến gần
Tông Chính Ngự, chân thành và sợ hãi hỏi.
Tông Chính Ngự vốn dĩ hơi cúi xuống để nói chuyện với Mộ An An, nhưng khi Hoắc Phong mở miệng, ánh mắt anh lại trở nên vô cùng lạnh lùng.
Đôi môi khẽ hé ra: “ông thích sắp xếp các
trận đấu không?”
Hoắc Phong cứng đờ người.
“Hay thích xem?” – Người đàn ông tiếp tục hỏi.
Rõ ràng là giọng điệu rất bình thường nhưng dường như mỗi chữ đều khiến người ta nghẹt thờ trong sự sợ hãi.
Một giây sau, ánh mắt tối sầm lại và vẻ mặt u ám: “Xem đi!”
Vừa dứt lời, đối thủ hạng đồng đã lên võ đài và tung một cú đắm vào Giang Phong!
Giang Phong bị đấm một cú, bác sĩ cố liền trực tiếp phẫu thuật cho bàn tay của Quách Nguyệt Hoa.
Một cú đấm với một lớp da thịt.
Thô bạo và đẫm máu.
Quách Nguyệt Hoa người đang hôn mê liền la toáng lên tại chỗ.
Nhưng cảnh tượng như vậy lại khiến những khán giả rất phấn khích, bên dưới có những giọng nói vô cùng háo hức.
“Chết tiệt! Lần đầu tôi nhìn thấy quyền anh 9 hạng chơi thế nảy đấy, thật tuyệt!”
“Người phụ nữ ngồi trên xe lăn kia trông rất quen…..”
“Thà chú ý tới xe lăn còn hơn trên võ đài, hạng đồng nảy cho hai cú đấm liền ngả xuống đất rồi.”
“Ngã xuống thi sao, không nhìn thấy đội ngũ y tế bên cạnh à, ngã xuống thì có người điều trị thôi!”
Khán giả bàn tán sôi nổi, Giang Phong trên võ đài đã mệt đến vô hồn.
Đối thủ hạng đồng trực tiếp lật đổ hắn ta.
Giang Phong không thể dửng dậy.
Theo luật thi đấu của võ đài quyền anh, trọng tài sẽ đếm giây rồi sau đó sẽ quyết định ai thắng ai thua, nhưng Giang Phong
thì không!
Giang Phong yêu cầu đội y tế do bác sĩ cố sắp xếp bước lên võ đài, cấp cứu cho hắn rồi lại để hắn đứng lên bị đánh tiếp!
Đây hoán toàn là cái nhìn phiến diện về việc xem Giang Phong và Quách Nguyệt Hoa bị ức hiếp.
Trong khi mẹ và anh trai bị đối xử như vậy thì Giang cầm xem rất thích thú, vỗ tay và hò hét.
Bác sĩ Cố im lặng nhìn cảnh tượng này.
Ông ta biết Tông Chính Ngự quá lảu nhưng chưa bao giờ thấy Tông Chính Ngự làm như vậy.
Tông Chính Ngự không có sự kiên nhẫn, điều đó cũng có nghĩa là anh ấy không bao giờ thích vòng vo nên càng không thích nói nhảm.
Người đắc tội anh ấy sẽ bị phế hoặc bị loại trừ.