Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội - Mộ An An (Truyện full tác giả: Ninh Hải)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cùng lúc đó, Tiểu Trân cầm bệnh án và đi ở hành lang, nhưng khi Tiểu Trân thấy Mộ An An thì đột nhiên dừng lại.

Nghĩ đến cảnh Mộ An An nhận được hoa lúc nãy thì cô ta tức đến không còn mặt mũi nào.

Chơi gì vậy hả!

Vẻ mặt xấu hổ, cho rằng có

người theo đuổi là giỏi lắm sao?

Trong lòng bực bội suy nghĩ, Tiểu Trân đã từ từ đi đến gần Mộ An An…..

Mộ An An nghe Tiểu Cửu lầm bầm, vốn khong hề chú ý đến người kia đang đến gần.

Tiểu Trân đến gần, trên mặt có vẻ rất khó chịu, cắn chặt môi rồi đẩy vai Mộ An An, hét lớn: “Mộ An An!”

Âm thanh này lớn đến nỗi Mộ An An bị doạ một phen, điện thoại đang cầm trong tay cũng rơi xuống đất.

Lúc này, chiếc xe cấp cứu đang đậu ở đó đột nhiên khởi động và chạy đè lên cái điện thoại.

Mộ An An bất lực nhìn điện thoại

bị đè bẹp ờ dưới, khi quay lại liền thấy Tiểu Trân đứng đằng sau.

Cô ta giơ tay lên với vẻ mặt hoang mang: “Tôi, tôi chỉ muốn gọi cô thôi, tôi.”

“Cô bớt giả vờ trước mặt tôi đi. Năm tôi 14 tuổi đã thấy mấy trỏ như cô làm nhiều rồi.”

Mộ An An tức giận, vi cô thực sự không nề mặt Tiểu Trân và đầy cô ta ra rồi bước đi.

Xung quanh có không ít hộ tá đứng đó xem.

Mộ An An đi rồi, những ánh mắt đó tự nhiên hướng về Tiểu Trân.

Tiểu Trân thấy xấu hổ, giậm chân rồi quay người đuổi theo Mộ An An.

Khi Mộ An An xuống lầu dưới, chỉ có thể nhận được những mảnh vỡ của chiếc điện thoại.

Ban đầu, khi rơi xuống thì màn hình sẽ vỡ, nhưng chiếc xe đã cán qua nên nó đã hoàn toàn bị huỷ hoại.

Khi cô cầm lên, tất cả chỉ là những mảnh vỡ.

Mộ An An hít thở sâu.

Đối với cô, một chiếc điện thoại thì không là gì.

Hơn nữa, giờ đây tất cả đều ở trên iCloud nên ảnh, hồ sơ sẽ không bị mất.

Nhưng chỉ là….

Thật khó chịu khi điện thoại bị hy sinh theo cách như vậy.

Mộ An An ngồi xổm xuống, nhìn chăm chăm vào chiếc điện thoại đã tan nát, cô không ngừng hít thở sâu và điều chỉnh cảm xúc của mình.

“An An. Tôi, tôi không phải cố ý, quan hệ chúng ta tốt mà nên tôi muốn chơi cùng cô. Suy cho cùng, sáng nay cô cũng cực khổ đi theo bác sĩ Quách như vậy, tôi nghĩ là muốn đẻ cô nghỉ ngơi một lát.” Tiểu Trân đuổi theo, đứng một bên nói.

Mộ An An giữ nguyên tư thế ngồi xổm, nhắm mắt và hít thở sâu mấy lần.

Khi mở mắt ra, cô dùng giọng điệu binh tĩnh nhất có thể: “Tôi muốn yên tĩnh.”

“An An, tôi thực sự không cố ý. Tôi chỉ là muốn cô nghỉ ngơi thôi,

tôi chính là

“Tôi muốn yên tĩnh.”

“An An, cô đừng giận tôi. Tôi chỉ là….”

“Tôi muốn yên tĩnh, cô không nghe thấy sao?”

Mộ An An không thể chịu đựng được nữa, cô đứng dậy và đối mặt với Tiểu Trân: “Tôi đã nói 3 lần là tôi muốn yên tĩnh, có nghĩa là tôi không muốn nhln thấy cô vào lúc này, cô phải nhấn mạnh là chúng ta có quan hệ tốt à? Mối quan hệ của chúng ta tốt thì có thể thay đổi tình trạng của chiếc điện thoại bị cô làm rơi xuống lầu sao? Huống hồ, cô thực sự biết cái gì gọi là mối quan hệ tốt sao?”

Lúc này, tâm trạng của Mộ An An rất suy sụp.

Cô nói ra những lời khiến người khác tổn thương: “Hơn nữa, cô cảm thấy tôi không phân biệt được lả rốt cuộc cô có cố ý hay ‘ không à, bản thân cô không có não thì cũng đừng xem người khác là đồ ngu chứ. Tôi nói cho cô biết, đừng làm phiền tôi. Tâm trạng tôi không tốt, đừng có mà

làm phiền!”

Tiểu Trân há hốc miệng với vẻ mặt ngạc nhiên, cô không ngờ Mộ An An sẽ nói ra những lời này.

Trong những ngày tiếp xúc với nhau, Tiểu Trân thấy rằng Mộ An An có rất nhiều người theo đuổi, nhưng con người thì ngốc nghếch, tính tình nóng nảy, mua cho cô ấy trà sữa và cà phê giảm giá, đối với cô ấy nhiệt tinh chút thì có thể dỗ dành được rồi.

Khi Tiểu Trân đang thất thần, Mộ An An cũng không muốn nói nhiều. Cô nhặt chiếc điện thoại lên rồi bỏ đi.

Tất nhiên là ngay khi Mộ An An đi ngang qua Tiểu Trân, cô liền đưa tay ra và nắm lấy cổ tay Mộ An An.

Mộ An An hất tay Tiểu Trân ra: “Làm gì vậy?”

“Sao cô lại như thế? Tôi nói với cô rồi, tôi thực sự không cố ý. Tôi chỉ muốn cô nghỉ ngơi một chút thôi. Hơn nữa, cô có nhiều người theo đuổi như vậy, có thể tặng những bữa ăn ở khách sạn đắt tiền, chỉ cần một câu của cô thì nhất định có người mua cho, không cần phải ra vẻ như vậy.” Tiều Trân nhìn Mộ An An rồi nói rất lớn tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK