Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội - Mộ An An (Truyện full tác giả: Ninh Hải)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộ An An lấy hộp khăn giấy quăng qua phla bác sĩ cố.

Sao anh lại đáng ghét như vậy?

Bác sĩ Cố nắm vững, cười không thành tiếng.

Nhưng sau khi cười xong, biểu cảm có chút thành thật: “Chúc mừng cô, tiểu thư An An.”

Mộ An An ngập ngừng: “Chúc mừng gì chứ?”

“Chúc mừng sinh nhật, chúc cô sinh nhật vui vẻ, chúc cô cuối cùng cũng kiên trì đến cùng, nhìn thấy trăng sáng.” – Bác sĩ cố thành thật nói.

Câu nói này khiến Mộ An An cảm động.

Suy cho cùng từ nhỏ đến lớn, bác sĩ Cố không ít lần giúp cô làm chuyện xấu, không ít lần gây hoạ.

Nhưng mỗi lần Mộ An An có chuyện, bác sĩ cố đều nghĩa bấ dung từ.

“Cảm ơn anh, bác sĩ cố.” – Mộ An An nói.

Cô rất chân thành biểu lộ sự cảm Kích.

Nhưng ánh mắt của cố Thư Khanh nhìn Mộ An An có chút xúc động, bất giác hắn quay sang chỗ khác.

Hắn họ nhẹ một tiếng: “Đúng rồi, nghe nói mẹ cô để lại cho cô một gói hàng mà bị người ta làm mất sao?”

Nhắc đến chuyện này, trong lòng Mộ An An như bị đâm vào.

“Đúng vậy, không biết làm mất ở đâu. Hoặc nói là có người cố ý,

có vài chuyện không muốn tôi biết nên dứt khoát đem món đồ mẹ tôi cho tôi đi.” – Mộ An An nó xong, ánh mắt hướng về bác sĩ Cố.

Bác sĩ Cố không nói gì.

Mộ An An tiếp tục nói: “Thực ra, nếu người đó thực sự có chuyện không muốn tôi biết, người đó có thể đem tin hoặc bí mật đi nhưng tại sao cái gì cũng đem đi, không để lại cho tôi cái gì.”

“Hoặc đều là bí mật cả?” – Bác sĩ Cố nói.

Bác sĩ Cố rất bình tĩnh, so với hình tượng lúc trước không kém mấy.

%

Công tử trên trăm người, ôn nhu như ngọc.

Hắn vẫn luôn binh tĩnh và vững vàng, lời nói cũng ít nhấn mạnh hơn: “Tiểu thư An An, nhớ rằng lúc trước chúng ta đã từng nói bí mật là dùng để tránh tổn hại, cũng là dùng để tồn hại, lúc đó cô nói thế nào?”

“Tôi nói đa số bí mật đều vì tránh tổn hại, có vài bí mật không thỉch hợp công khai vì có những sự thật là một con dao.” – Mộ An An trả lời.

“Vậy nên có lẽ người đó đã giấu

con dao đó đi.” – Bác sĩ cố nhẹ nhàng nói.

Mộ An An không nói gì.

Câu nói này không chút sai sót.

Nhưng Mộ An An vẫn muốn biết bên trong gói hàng cất giấu bí mật gì.

“Nhân tiện, tôi đến đây với mục đích để nói với cô là tôi phải đi du lịch một khoảng thời gian dài.” -Bác sĩ Cố không tiếp tục kéo dài chuyện gói hàng hay bí mật nữa, mà đổi chủ đề khác.

“Anh muốn rời đi à?” – Mộ An An ngập ngừng.

Bác sĩ Cố lắc đầu: “Không phải rời đi, chỉ là đi du lịch một thời gian thôi, đại khái là một hai tháng thì quay về, vậy nên không

phải là rời đi.

“Là vì lão gia sắp qua đây sao, đúng không?” – Mộ An An nhìn bác sĩ Cố.

Khi được biết lão gia sắp tới, Mộ An An đã nghĩ chuyện liên quan đến bác sĩ Cố.

Trước kia vô ý nghe được Thái Tử Đoàn nói rằng có đánh chết Cố Thư Khanh cũng không về thi đô và không muốn gặp ông.

Trước kia Mộ An An vẫn đang nghĩ nếu ông sang đây thì cố Thư Khanh sẽ thế nào?

Bây giờ có đáp án rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK