Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội - Mộ An An (Truyện full tác giả: Ninh Hải)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

nước mắt ngay khi nói xong rồi ôm lấy Mộ An An, “Chị dâu, sao chị lại tốt như vậy. Chị là người tốt nhất trong số các chị dâu của em.

Mộ An An dở khóc dở cười: “Nhưng chị lại nhớ là mấy người anh trai của em vẫn đang độc thân mà?”

“Kệ đi, đương nhiên chị là tốt nhất.” Tiểu Cửu sụt sịt.

Mộ An An buông Tiểu Cửu ra rồi nói thêm một câu: “Vãn là xinh đẹp nhất.”

“Thất ca của em sẽ tới ngay thôi, hãy tin chị và tin anh ấy, biết không?” – Mộ An An xoa mặt Tiểu Cửu rồi an ủi.

Tiểu Cừu không nói gì, chỉ là thương xót Mộ An An.

Vô cùng thương xót.

Tiểu Cửu từ nhỏ đã quen được người khác bảo vệ, cô chưa bao giờ cảm thấy có vấn đề gì.

Nhưng đây là lần đầu tiên cô cảm thấy được người khác che chở cũng không tốt chút nào.

Muốn bảo vệ người chị dâu tốt bụng và ngọt ngào này.

Giống như là khi còn nhỏ nhìn thấy Đình Đình bị người khác bắt nạt, cô muốn xông ra đánh những người bắt nạt Đình Đình.

Nhưng khi còn nhỏ, cô có năng lực bảo vệ Đình Đình. Khi lớn lên lại không thể bảo vệ chị dâu.

Sao lại càng lớn lên lại càng có ít bản lĩnh hơn chứ?

Tiểu Cửu càng nghĩ càng ấm ức, đôi mắt đỏ hoe.

“Trời ơi, đồ mít ướt này.”

“Kệ em.” – Tiểu Cửu vội lau nước mắt.

Lúc này, trong phòng có tiếng gõ cửa.

Mộ An An vừa nghe tiếng gõ cửa liền biết là đến giờ cô nên lên võ đài rồi.

Trong lòng đã chuẩn bị sẵn sàng, hai tên béo và gầy kia đẩy cửa vào.

Kết quả….

Khi vừa mờ cửa, Mộ An An kinh ngạc một phen.

vẫn là tên béo đẩy cửa vào nhưng người đứng sau không phải là tên gầy mà là một người rất cao.

Vì đối phương mặc quá nhiều đồ, khuôn

mặt lại bịt kín nên Mộ An An không nhận ra.

Sao lại đổi người rồi?

“Nên mà.” – Tên béo theo lệ cũ quăng chiếc bịt mắt cho Mộ An An.

Mộ An An nhìn người đằng sau kia mà nghĩ rất nhiều, nhưng tên béo bước lên một bước thúc giục nên đã che khuất tầm nhìn của Mộ An An: “Đừng lãng phí thời gian nữa, nhanh lên.”

“Của tỏi đâu?” – Tiểu Cửu nhìn thấy Mộ An An có bịt mắt còn mình thì không liền hỏi một câu.

Tên béo giơ cây chích điện lên: “Không có chuyện của cô, ở yên trong phòng đợi đi.”

“Tôi muốn, tôi..”

Tiểu Cửu còn chưa nói xong thì bị Mộ An An kéo về phía giường.

Mộ An An lo lắng Tiểu Cửu lại nhiều lời thì giống như Ngải Lệ Sa hôm qua bị chích

điện vào người.

Mộ An An hạ giọng nói: “Em ở bên này đợi chị về.”

“Nhưng…..”

“Yên tâm, chị sẽ bình an trở về, em đợi chị nhé, đừng khiến chị phân tâm.”

Tiểu Cửu còn đang vùng vẫy, nghe thấy câu ‘Đừng khiến chị phân tâm’ liền bình tĩnh lại, không còn cách nào nói gì nữa.

Cỏ bây giờ chỉ cảm thấy bản thân như một người tàn phế, không làm được gì cả, nếu còn gây thêm phiền phức cho Mộ An An thì không ra gì cả. Nhưng cảm giác này rất bí bách.

“Nhanh lên.” – Tên béo hối thúc.

Mộ An An gật đầu, đeo khăn bịt mắt lên thì Tiểu Cửu bỗng ôm lấy cô và hỏi một câu: “Chị An, chị..sợ không?”

“Sự chứ.” – Mộ An An không chút hoang mang.

Cô thực sự rât sợ hãi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK