Và sau đó….
Cô được đưa lên giường và Thất
gia đã hôn cô! Mộ An An đột ngột mở mắt và tim cô bắt đầu đập loạn xạ.
Cô nhấc chăn bông lên và đứng dậy khỏi giường, kéo bộ đồ ngủ ra và nhìn vào bên trong quần áo rồi bước đi.
Dù đã trưởng thành, cũng chỉ trải qua chuyện nam nữ một lần, nhưng dù sao cô cũng là bác sĩ, cũng từng trải qua nên cô vẫn có chút hiểu biết.
Sau khi xác nhận hôm qua không có chuyện gì xảy ra với Thất gia, Mộ An An liền thở phào nhẹ nhõm, hai chân yếu ớt ngồi xuống giường.
Hình ảnh ngày hôm qua hiện lên trong đầu cô.
Trong một khoảnh khắc, Mộ An
An không thể phân biệt được.
4
Cô đã mơ về những gì đã xảy ra ngày hôm qua hay sao? Cố vẻ như bây giờ Mộ An An luôn có cảm giác thật và giả khi nghĩ lại thời thơ ấu của minh.
Một số điều tưởng chừng như trong mơ nhưng cô lại coi đó lả thật. Tóm lại, đôi khi ký ức khá /khó hiểu.
Nhưng nó không ảnh hưởng gì cả.
Nhưng đêm qua…..
Thất gia nói rằng anh ấy đã hôn khi anh ấy say.
Khi anh hôn cô, thực sự có mùi rượu trong miệng anh. Say thật à?
Mộ An An mím môi, cảm thấy lo lắng. Chủ yếu là do Thất gia ngày hôm qua quá bất thường.
Mộ An An đang nghĩ về điều này thì tiếng gõ cửa vang lên.
Cô quay đầu lại nhìn chằm chằm vào cánh cửa. Nhưng khi cửa được đẩy vào, khoảnh khắc người hầu bước vảo khiến Mộ An An có chút thất vọng.
Người hầu bưng một ly trà: “Tiểu thư, đây là trà giải rượu mà Thất gia kêu chúng tôi đem đến.”
Người hầu để ly trà đến trước mặt của Mộ An An.
Mộ An An lẩy ly trà qua, hỏi một câu: “Thất gia đâu?”
Bên ngoài sấm chớp đùng đùng, mưa bão vẫn còn.
Người hầu cung kính trả lời: “Vừa sớm, Thất gia đã đến công ty rồi, Thất gia có nói là để cô nghỉ ngơi.”
“Sớm vậy mà lên công ty rồi?” -Mộ An An lẩm bẩm một câu.
Người hầu gật đầu: “La Sâm vừa sớm mới tới, công ty hình như có chuyện gì đó rất nghiêm trọng.”
Mộ An An ngập ngừng, đột nhiên nghĩ đến một hạng mục xảy ra vấn đề mà trước kia Thất gia nói với mình.
Vậy nên trong khoảng thời gian này, hạng mục xảy ra vấn đề là thật, nhưng vẫn làm cô bất ngờ.
Chỉ là tranh thủ thời gian thôi.
Mộ An An đột nhiên nghĩ hôm qua thấy người đàn ông đó,
dường như có chút mệt mỏi ẩn hiện giữa lông mày và đôi mắt của anh.
Vảo lúc đó, Mộ An An đã được một bữa tiệc sinh nhật bất ngờ.
Mộ An An đột nhiên cảm thấy thương xót.
Người đàn ông này vô cùng bận rộn.
Đôi khi bận đến mức không thể lo đến việc ăn uống, nhưng dù bận đến đâu, anh vẫn luôn dành thời gian cho cô.
Mộ An An cúi đầu, uống hết ly trà.
Hơi khó uống.
Nhưng sau cơn say, Mộ An An thực sự rất khó chịu nên cô vẫn
phải uống.